Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 138: Ta muốn giết người


2 năm

trướctiếp

Tần Hằng và Tề Nghiên dẫn theo một đám đệ tử có chừng hơn một trăm tên của phe Thương Huyền đi tới, Tần Thủy Nhu là nương tử của Tiêu Trần, những người này lại có thể ngang nhiên muốn xuống tay với nàng ấy, với tính cách nóng nảy của Tề Nghiên, đương nhiên là không tránh khỏi một trận đại chiến.

Quả nhiên, thấy đám người Tề Nghiên đi tới, đệ tử bên phe Triệu Lộ mới vừa mở miệng: "Ta hôm nay......" Mà lời còn chưa nói xong, thì đã thấy Tề Nghiên xông lên tấn công, trong miệng giận dữ mắng: "Toàn nói những lời vô nghĩa, lão nương hôm nay cũng không phải đến để cùng các ngươi thi thố võ miệng, đánh cho ta.”

Không nói hai lời, Tề Nghiên lập tức ra tay, sau đó, đệ tử hai phe đương nhiên là lại cùng nhau đại chiến, cả mấy trăm người hỗn chiến, trong lúc nhất thời, một trận giao tranh quy mô lớn giữa các đệ tử đã xảy ra ở ngay cửa vào Thất Kiếm.

Hai bên ngươi tới ta lui, hiển nhiên đều đã đánh ra chân hỏa, mấy ngày nay đệ tử của hai phe càng ngày càng không kiêng nể gì, hơn nữa cơn tức giận trong lòng cũng càng ngày càng khó kiềm nén.

Tần Thủy Nhu tất nhiên cũng tham gia vào trận chiến, có điều nói về thực lực tổng thể, vẫn là bên phe Triệu Lộ mạnh hơn một chút, dù sao bọn hắn cũng đều là từ Ngục Viêm phong tới, mà đệ tử bên phe của Thương Huyền cơ bản đều là từ Đông Dương Vực đến, từ nhỏ hoàn cảnh tu luyện đã có sự chênh lệch, cho nên thế lực đệ tử bên phe Thương Huyền quả thật là không bằng bên phe Triệu Lộ.

May mà đệ tử bên phe Thương Huyền chiếm ưu thế về quân số, cho nên còn có thể cùng với đệ tử bên phe Triệu Lộ đấu một trận.

Cục diện càng lúc càng hỗn loạn, rất nhanh liền có đệ tử bị thương, ước chừng một khắc sau, ba người Thương Huyền nghe tin chạy tới, nhìn trận hỗn chiến quy mô lớn như vậy, Thương Huyền lúc này giận dữ quát: "Tất cả dừng tay lại cho ta.”

Nghe Thương Huyền giận dữ quát, đệ tử hai phe mới từ từ dừng tay, sau đó Triệu Lộ cũng xuất hiện, hai cấp cao của hai phe đồng thời đến đây, lúc này mới ngăn cản được trận đại hỗn chiến này.

Dù đã xuất hiện kịp thời ngăn cản đệ tử hai phái hỗn chiến, nhưng cho dù là như thế, hai bên cũng có nhiều người bị thương, bao gồm Tần Hằng, Tề Nghiên và Tần Thủy Nhu đều bị thương không nhẹ, không còn cách nào khác, bọn hắn là người được chăm sóc đặc biệt bởi vì vết thương nặng hơn so với những người khác.

Mỗi người đều tự thối lui để chữa trị vết thương, mà Tiêu Trần cũng không hề hay biết trận chiến kịch liệt ở bên ngoài Thất Kiếm này. Thương Huyền đích thân đưa Tần Thủy Nhu trở về Vô Trần Cư, sau đó lại kiểm tra vết thương một chút. Sau khi chắc chắn là không có vấn đề gì lớn, Thương Huyền để lại một ít đan dược dùng để chữa trị vết thương, lúc này mới rời đi.

Tình hình càng ngày càng trở nên nghiêm trọng, từ bắt đầu xung đột phạm vi nhỏ, đến mấy trăm người hỗn chiến hôm nay, quan hệ giữa hai phe hoàn toàn bị náo loạn, hiện tại đệ tử hai phe, chỉ cần nhìn thấy mặt nhau, sẽ không thể không đánh.

Lại một tuần nữa trôi qua, từ lúc Tiêu Trần tiến vào Thất Kiếm Khí đã chín ngày rồi, thời gian dài như vậy, đương nhiên khiến cho không ít đệ tử chú ý.

Tất cả mọi người đều vừa sợ vừa mừng, Tiêu Trần có thể kiên trì thời gian dài như vậy trong Thất kiếm khí, đây quả thật là đã vượt xa dự liệu của mọi người.

Mà kiên trì ở trong đó thời gian chín ngày, thu hoạch của Tiêu Trần cũng là cực kỳ to lớn, cùng sự hỗ trợ với một phần lớn đan dược, chỉ trong vài ngày tu vi của Tiêu Trần đã lập tức tăng lên tới Huyền Nguyên Cảnh đại viên mãn, hơn nữa, bản thân kiếm khí cũng là từ tiểu viên mãn chi cảnh đột phá đến đại viên mãn chi cảnh.

Tu vi đột phá, kiếm khí tăng lên, mà những thứ này lại không phải là thứ làm cho Tiêu Trần cảm thấy hưng phấn nhất. Thứ làm cho Tiêu Trần hưng phấn nhất, chính là Huyết Đan trong cơ thể mình, cũng không biết có phải nguyên nhân là bởi vì Thất Kiếm Khí hay không, mà bản thân lại có thể trực tiếp hấp thu được một phần mười.

Chính là bởi vì năng lượng bên trong Huyết Đan bị Tiêu Trần hấp thu nhiều như vậy, hiện giờ thân thể Tiêu Trần đã có thể sánh ngang với võ giả Địa Minh Cảnh rồi.

Tu vi còn chưa đạt tới Địa Minh Cảnh, nhưng cường độ thân thể cũng đã đạt tới Địa Minh Cảnh, nếu nói ra chỉ sợ cũng sẽ không có ai tin được, bởi vì ngay cả là võ giả luyện chế thân thể e là cũng không có khả năng làm được điều này.

Chậm rãi mở hai mắt ra, Tiêu Trần đánh ra một quyền mạnh mẽ, âm thanh nổ tung vang lên. Hắn hài lòng gật gật đầu, một quyền này Tiêu Trần chỉ vận dụng sức mạnh thân thể, nhưng không chút khoa trương khi nói, nếu để cho một võ giả Địa Minh Cảnh nhập môn, e là cũng không tiếp được.

Chỉ dựa vào sức mạnh thân thể là có thể chống lại võ giả Địa Minh Cành nhập môn, mà nếu phối hợp với kiếm thuật và tu vi của mình, chỉ sợ bản thân hiện tại đã có thể lực chiến võ giả Địa Minh Kính tiểu thành, đương nhiên, đây chỉ là suy đoán, cụ thể như thế nào, vậy còn phải chờ thực chiến qua mới biết được.

Vượt qua một đại cảnh giới để đối đầu với kẻ thù đã là chuyện vô cùng khủng khiếp, chỉ có thiên kiêu mới có thể làm được, mà Tiêu Trần trên cơ bản đã vượt qua một đại cảnh giới, còn có thể vượt qua một tiểu cảnh giới, loại sức lực chiến đấu này, đã là cao hơn với trời.

Gần như cũng sắp phải rời đi rồi, ở trong Thất Kiếm Khí tu luyện chín ngày, Tiêu Trần cảm giác vô cùng mệt mỏi, cũng tới lúc nên nghỉ ngơi một chút rồi, nếu không cứ tiếp tục, sẽ khó tránh khỏi gây ra thương tổn với thân thể, vậy thì sẽ mất nhiều hơn được rồi.

Hết thời gian chín ngày, cuối cùng thì Tiêu Trần đã từ trong Thất Kiếm Khí đi ra, quần áo trên người tuy rằng bị kiếm khí cắt đứt thành rất nhiều vết thương, tóc cũng có chút rối loạn, nhưng tất cả những điều ấy lại không thể che giấu được hào khí ngút trời của Tiêu Trần.

Nhìn Thất kiếm khí ở bên cạnh cũng không có người, nghĩ đến Tần Thủy Nhu chắc hẳn là đã trở về Vô Trần Cư, hắn sải bước đi tới cửa vào Thất kiếm. Mà đang lúc Tiêu Trần chuẩn bị trở về Vô Trần Cư, một tên đệ tử bên phái Thương Huyền chạy đến trước mặt Tiêu Trần nói với vẻ mặt lo lắng.

"Tiêu Trần sư huynh, cuối cùng huynh cũng ra ngoài rồi, huynh chắc là chưa biết, Thủy Nhu sư tỷ bị thương rồi."

Đệ tử này rõ ràng là đặc biệt ở đây để đợi Tiêu Trần, mà khi nghe nói Tần Thủy Nhu bị thương, sự lạnh lùng trong mắt Tiêu Trần chợt lóe lên, nhưng ngữ khí vẫn bình tĩnh hỏi: "Đã có chuyện gì xảy ra?”

Tần Thủy Nhu ở Thiên Kiếm phong lại có thể bị thương, đối mặt với câu hỏi của Tiêu Trần, đệ tử này đem trận hỗn chiến hôm đó kể rõ đầu đuôi ngọn ngành với Tiêu Trần.

Nghe tên đệ tử này kể lại, Tiêu Trần không nói tiếng nào, trực tiếp chạy tới Vô Trần Cư, chẳng mấy chốc Tiêu Trần đã trở về tới Vô Trần Cư, trước tiên hắn phải tìm cho bằng được Tần Thủy Nhu.

Một tuần đã trôi qua, hơn nữa còn có Thương Huyề để lại đan dược chữa thương kia, vết thương của Tần Thủy Nhu đã gần như khỏi hẳn, cẩn thận kiểm tra lại thân thể một lần, sau khi tự mình xác nhận nàng bình an vô sự, Tiêu Trần lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng tuy rằng Tần Thủy Nhu không xảy ra chuyện gì, nhưng lửa giận trong lòng Tiêu Trần lại không hề giảm bớt.

Suốt chặng đường đi, Tiêu Trần cũng biết, đây là do Ngục Viêm phong đang gây áp lực lên Thiên Kiếm phong gây nên xung đột giữa đệ tử hai phái. Nhưng đây là một loại thủ đoạn của Triệu Lộ mà thôi, đương nhiên, trong đó e rằng còn có vấn đề của mình, đồng thời Tiêu Trần cũng biết Ngục Viêm phong làm vậy là muốn khiến cho Thương Huyền bọn hắn giao ra Vương Khánh Phong.

Hắn dễ dàng nhìn thấu hết thảy mọi việc, vừa an ủi Tần Thủy Nhu, vừa để cho Thanh Lạc gọi Tần Hằng và Tề Nghiên tới. Hai người nhanh chóng đi tới Vô Trần Cư, vừa bước vào cửa, Tần Hằng liền cười nói: "Tiêu Trần sư đệ, ngươi vừa mới ra ngoài, vội vàng tìm chúng ta như vậy là có việc gì sao?”

"Đương nhiên là có việc, ta muốn giết người." Nghe Tần Hằng nói những lời này, Tiêu Trần đang ngồi cùng với Tần Thủy Nhu trong sân lạnh lùng cất tiếng trả lời.

Ta muốn giết người, nghe Tiêu Trần trả lời, Tần Hằng sửng sốt, đây là có ý gì, nơi này chính là Thiên Kiếm phong mà, Tiêu Trần muốn giết người sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp