Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 139: Đài sinh tử dựng trước cửa


2 năm

trướctiếp

Tần Thủy Nhu bị thương làm sát khí của Tiêu Trần bộc phát, thế nhưng nơi này chính là Thiên Kiếm phong, mệnh lệnh rõ ràng cấm các đệ tử tàn sát lẫn nhau. Tiêu Trần nếu muốn giết người chắc chắn sẽ bị nghiêm trị.

“Tiêu Trần sư đệ! Ngươi không nên làm loạn, tàn sát đệ tử đồng môn chính là trọng tội.” Sắc mặt Tần Hằng vô cùng khó coi, mở miệng khuyên giải.

Nghe Tần Hằng nói như vậy Tiêu Trần chỉ lắc đầu nói: “Sư huynh yên tâm, ta đương nhiên sẽ không làm chuyện gì trái với quy định của tông môn.”

Tuy sát ý dâng trào nhưng Tiêu Trần sẽ không ngốc đến mức ngang nhiên làm trái quy định của Cửu Tiêu cung. Hắn nói xong thì quay sang nói nhỏ vào tai Tần Hằng chuyện gì đó. Hắn vừa dứt lời sắc mặt của Tần Hằng thoáng chốc giãn ra, chỉ là hắn ta vẫn còn chút ít lo lắng hỏi lại: “ Chuyện này có thể thực hiện ư?”

“Sư huynh yên tâm, ta nắm chắc phần thắng mà.” Tiêu Trần trả lời sau đó phân phó một chút chuyện giao cho Tần Hằng đi làm.

Tần Hằng nghe Tiêu Trần trả lời thì im lặng một lát rồi khẽ gật đầu. Xem như hắn ta đã đồng ý với Tiêu Trần rồi.

Hắn ta nhanh chóng mang theo Tề Nghiên rời đi. Sau một đêm yên tĩnh, sáng sớm ngày hôm sau bên ngoài nơi ở của đệ tử phái Triệu Lộ có một lôi đài thật lớn được dựng lên ngay trong đêm. Mà phía trên đài còn dựng đứng một lá cờ, bên trên viết ba chữ “Đài sinh tử” rất to.

Là đài sinh tử, có người ở Thiên Kiếm phong đã dựng lên đài sinh tử. Hiển nhiên đây chính là hành động của Tiêu Trần, bởi vì giờ phút này Tiêu Trần đã đứng ở phía trên đài sinh tử. Hắn đang đứng ngạo nghễ ở trên đó rồi.

“Đài sinh tử”, nghe tên cũng biết được ý nghĩa. Một khi đã giẫm lên đài sinh tử thì sống chết phó mặc cho vận mệnh, dù có bị giết chết, tông môn cũng sẽ không quản, bởi vì ngươi chết ở trên đài sinh tử.

Ở Thiên Kiếm phong cũng có đài sinh tử riêng biệt, tuy nhiên đài sinh tử được dựng chắn ngay cửa như thế này thật sự chính là lần đầu tiên.

Nhìn Tiêu Trần kiêu ngạo đứng sừng sững ở trên đài sinh tử, sắc mặt Tần Hằng trở nên phức tạp. Hắn ta có chút lo lắng cho an toàn của Tiêu Trần. Chỉ là khi xung quanh dần dần càng ngày càng có nhiều đệ tử phái Triệu Lộ tụ tập đến thì lúc này ở trên đài Tiêu Trần cũng chậm rãi mở miệng nói.

“Hôm nay Tiêu Trần ta đặc biệt ở đây mở ra đài sinh tử, chỉ cần là đệ tử phái Triệu Lộ, người nào có tu vi dưới Địa Minh Cảnh nhập môn đều có thể lên đài. Sống chết có số, trong các ngươi có ai dám lên đài đánh một trận không?”

Tiêu Trần một mình khiêu chiến với tất cả những đệ tử bên phái Triệu Lộ có tu vi dưới Địa Minh Cảnh nhập môn. Nghe hắn nói lời này, sắc mặt đệ tử bên phái Triệu Lộ rất khó coi, chỉ là trong lúc nhất thời thật đúng là không có ai dám bước lên đài khiêu chiến.

Dù sao đi nữa tiếng tăm của Tiêu Trần cũng không phải là khoác lác mà thành. Hắn hiện đang đứng trong hàng ngũ thập đại kiêu vương, so với kẻ có tu vi cùng cảnh giới và dưới cấp bậc, thì hắn hầu như không có đối thủ. Cùng cảnh giới mà có thể cùng đấu với hắn một trận, e là cũng chỉ có chín vị kiêu vương còn lại mà thôi.

Thấy không có người dám lên đài, Tiêu Trần khinh thường cười nói: “Sao vậy? Không có ai dám lên đài chiến một trận sao? Vậy thì ta sẽ cho các ngươi một ít ưu đãi vậy. Người nào có tu vi Địa Minh Cảnh nhập môn đều có thể lên đài chiến một trận. Thế nào? Ta đã tăng lên một đại cảnh giới để khiêu chiến với các ngươi, các ngươi có ai dám ứng chiến không hả?” ( truyện trên app T𝕪T )

Hắn lại một lần nữa đưa ra yêu cầu phóng khoáng hơn, chỉ cần là võ giả Địa Minh Cảnh nhập môn đều có thể lên đài. Nghe Tiêu Trần nói như vậy, không riêng gì đệ tử phái Triệu Lộ mà ngay cả Tần Hằng, Tề Nghiên đều hết sức sửng sốt.

Tiêu Trần điên rồi sao? Ở cấp độ Địa Minh Cảnh rồi, mà lại còn muốn chiến nhau với kẻ có tu vi hơn một đại cảnh giới nữa sao? Phải biết rằng, tu vi của võ giả càng về sau thì sự chênh lệch giữa mỗi một cảnh giới lại càng to lớn.

Giống như Hoàng Cực Cảnh so sánh với Huyền Nguyên Cảnh, nếu ngươi là thiên kiêu thì có thể giết được kẻ địch có cảnh giới cao hơn, giống như lúc ở Đông Dương vực. Nhưng khi đã lên tới Huyền Nguyên Cảnh mà muốn so đấu với Địa Minh Cảnh nhập môn thì sự chênh lệch này không phải có thể đánh đồng như trước được.

Huyền Nguyên Cảnh là thành tựu Huyền Linh võ thể, lực lượng thân thể hoàn toàn bị nghiền ép đến mức tận cùng, mà Địa Minh Cảnh nhập môn lại là mở ra thiên địa linh lực, thông qua thiên địa linh lực rót vào thiên linh và mở ra linh thức.

So sánh với Huyền Nguyên Cảnh, võ giả cấp bậc Địa Minh Cảnh nhập môn không chỉ có thân thể mạnh mẽ mà còn có thể mở ra linh thức. Kể từ đó năng lực cảm ứng của người có tu vi Địa Minh Cảnh nhập môn sẽ vượt qua võ giả Huyền Nguyên Cảnh một khoảng lớn. Thời điểm đối diện với kẻ địch, có thể cảm giác càng thêm rõ ràng động tác của đối thủ, nói như vậy tức là nếu đối chiến với võ giả Địa Minh Cảnh nhập môn thì võ giả Huyền Nguyên Cảnh hầu như không có khả năng giành phần thắng.

Nếu nói sự khác biệt giữa Hoàng Cực Cảnh và Huyền Nguyên Cảnh là ở thân thể, thì Huyền Nguyên Cảnh và Địa Minh Cảnh nhập môn chính là sự chênh lệch về linh hồn.

Bởi vì cả hai cái có sự khác biệt lớn đến như thế, cho nên tại thời điểm Tiêu Trần nói muốn chiến đấu với võ giả Địa Minh Cảnh nhập môn mới khiến tất cả mọi người kinh ngạc đến như vậy. Cái này quả thực chính là tự tìm đường chết mà.

Dù cho ngươi có bản lĩnh đến đâu cũng không có khả năng ở cảnh giới Huyền Nguyên Cảnh còn có thể giết được đối phương có tu vi hơn ngươi một đại cảnh giới. Không ngoài dự đoán, lúc Tiêu Trần vừa mới dứt lời, từ trong nhóm đệ tử của phái Triệu Lộ có một người thanh niên thân hình cao to, cường tráng, tu vi đạt tới Địa Minh Cảnh nhập môn đi lên đài sinh tử.

Gã thanh niên đi đến trước mặt Tiêu Trần lạnh lùng nở nụ cười và nói: “Tiêu Trần, vốn dĩ ngươi chỉ bất khả chiến bại khi đánh cùng cảnh giới mà thôi. Huống hồ hiện giờ ngươi cùng lắm mới đạt tới Huyền Nguyên Cảnh, vậy mà cũng dám khiêu chiến cảnh giới Địa Minh Cảnh nhập môn hơn ngươi cả một đại cảnh giới, vậy thì chỉ có thể nói là ngươi tự tìm đường chết mà thôi.”

Tu vi giữa hai bên chênh lệch cả một cảnh giới, cho nên gã thanh niên cường tráng thể hiện ra mình rất đáng gờm. Trong suy nghĩ của hắn ta, cho dù hắn ta không giết được Tiêu Trần, nhưng tự bảo vệ mình chắc chắn không phải là điều gì khó nhọc, hắn ta không tin Tiêu Trần có thể tự mình giết được một người có tu vi hơn hắn một cảnh giới.

Rốt cuộc thì cũng có người lên đài ứng chiến. Tiêu Trần nghe gã thanh niên cường tráng này nói như vậy thì không khỏi mỉm cười. Hắn thẳng thừng dứt khoát sải bước tới, tay phải nắm chặt, một quyền mãnh liệt đấm thẳng qua.

Cả hai không nói lời vô nghĩa với nhau mà lao ngay vào chiến đấu. Đối diện với công kích của Tiêu Trần đánh tới, gã thanh niên cường tráng vốn vẫn còn mang vẻ mặt nhẹ nhõm cũng đồng thời đánh ra một quyền nhẹ nhàng và ung dung nghênh đón.

Thế nhưng khi nắm đấm của hai người mạnh mẽ va chạm vào nhau, sắc mặt của gã thanh niên cường tráng đã hoàn toàn thay đổi. Đối kháng với nắm đấm của Tiêu Trần làm hắn ta cảm thấy một cổ lực lượng bên trong cơ thể còn mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần so với của cơ thể hắn ta.

“Làm sao có thể…” Hắn ta không tự chủ được mà kinh ngạc thốt lên.

Tiêu Trần chỉ có tu vi Huyền Nguyên Cảnh đại viên mãn, thế nhưng lực lượng cơ thể lại không hề thua kém bản thân hắn ta chút nào, thậm chícó vẻ còn mạnh hơn một chút.

Một người tu vi còn chưa đạt tới Địa Minh Cảnh nhập môn nhưng lực lượng cơ thể đã đạt tới cảnh giới này, điều này sao có thể cơ chứ. Cho dù là võ giả luyện thể cũng không có cách nào làm được.

Lực lượng cơ thể của Tiêu Trần đã vượt xa khỏi dự đoán của gã thanh niên cường tráng. Chuyện này sao có thể nói đùa được, có Huyết Đan ôn dưỡng, thân thể của Tiêu Trần mỗi giờ mỗi phút đều không ngừng tiến bộ. Cũng bởi vì có thân thể mạnh mẽ cường hãn như thế cho nên Tiêu Trần mới dám ngông cuồng tuyên bố muốn dùng tu vi Huyền Nguyên Cảnh đại viên mãn đến khiêu chiến võ giả Địa Minh Cảnh nhập môn.

Một quyền giao nhau, cao thấp lập tức được định đoạt. Gã thanh niên cường tráng bị Tiêu Trần dùng một quyền đẩy lùi, dưới chân không khống chế được mà lui về phía sau bảy, tám bước mới có thể dừng lại được.

Chiêu đầu tiên thuận buồm xuôi gió, Tiêu Trần tất nhiên sẽ không cho người này bất cứ một cơ hội nào. Hắn cứ thế xông lên, quyền thế như núi hung hăng nện xuống đầu đối thủ.

Gã thanh niên cường tráng lúc này đã hoàn toàn đánh mất cơ hội then chốt, đối diện với quyền thứ hai của Tiêu Trần đang lao đến, hắn ta không có cách nào tránh né, chỉ có thể bất chấp khó khăn, kiên trì đến cùng để chiến đấu với Tiêu Trần.

Lực lượng thân thể của hắn ta đã hoàn toàn bị nghiền ép. Gã thanh niên cường tráng nhanh chóng đã rơi vào thế bất lợi. Trước đó hắn ta còn cảm thấy bản thân mình sẽ không gặp bất cứ chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng. Chỉ là vào giờ khắc này lông tơ cả người gã thanh niên cường tráng đã dựng đứng hết lên rồi. Chỉ với lực lượng cơ thể của mình, Tiêu Trần cũng đã đủ giết chết tươi hắn ta rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp