Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 137: Thủy Nhu gặp nạn


2 năm

trướctiếp

Chỉ trong thời gian hai ngày ngắn ngủi, Thiên Kiếm phong đã hoàn toàn rối ren lộn xộn. Ba huynh đệ ngồi lại với nhau, nghe thấy tiếng mắng chửi giận dữ của Thương Long, Thương Vân cũng lạnh lùng nói: “Hôm nay Triệu Lộ tìm người chuyển lời cho ta, nói là chúng ta hãy thả Vương Khánh Phong đi, nếu không thì Ngục Viêm phong sẽ không bỏ qua, như tình hình rối rắm hiện giờ cũng chỉ mới là pha mở màn mà thôi.”

“Tên đốn mạt này mà thả cái rắm gì chứ! Vương Khánh Phong này là một tên vô danh tiểu tốt, dựa vào hắn ta mà cũng xứng cho Ngục Viêm phong làm to chuyện sao?” Thương Long chửi bới.

"Vương Khánh Phong này đương nhiên chỉ là một cái cớ. Ngục Viêm phong đương nhiên sẽ không vì hắn ta mà gây chuyện. Ta nghĩ chuyện lần này chắc hẳn là do gã Chiêm Lôi Phong kia ở phía sau giật dây, e rằng mục đích chính là muốn ra oai phủ đầu áp đảo tinh thần chúng ta, cũng nhân tiện gây áp lực cho Trần Nhi, buộc hắn phải đi nương nhờ Ngục Viêm phong đấy.” Nghe thấy tiếng mắng chửi đùng đùng của Thương Long, Thương Vân vẫn bình tĩnh nói.

Mánh khóe vụng về như vậy tất nhiên làm sao qua mắt được Thương Long, Vương Khánh Phong ấy à, hừ, chẳng qua hắn ta chỉ là bia đỡ đạn mà thôi.

Ngục Viêm phong đã sử dụng thủ đoạn vụng về như vậy để năm lần bảy lượt chèn ép và bắt nạt ở đây, nhưng ba người Thương Huyền hết lần này đến lần khác cũng không có cách nào giải quyết triệt để.

Nếu thực lực của ba người có thể mạnh hơn một chút, không cần nhiều, chỉ cần đủ có thể bắt được Triệu Lộ, thế thì chuyện này rất dễ dàn xếp rồi, cứ thế mà lấy phương pháp chém giết đổ máu trực tiếp hành quyết cái tên nhãi Triệu Lộ này, như vậy thì sự việc tự nhiên sẽ được bình ổn.

Tuy nhiên, ba người bọn hắn không phải là đối thủ của Triệu Lộ, thậm chí cả ba hợp lực lại cũng chẳng thể địch lại Triệu Lộ. Tu vi của huynh đệ ba người họ bây giờ còn chưa đạt đến Đạo Môn Cảnh, cho dù liên thủ cũng không thể đánh thắng được Triệu Lộ. Vì thế mặc dù nhìn thấu được toàn bộ sự việc, nhưng bọn hắn cũng đành lực bất tòng tâm mà thôi.

Thương Vân cực kỳ bất lực, cuối cùng đề nghị: "Nếu không thì chúng ta đi tìm chúa tể đại nhân nhé?”

Cũng đã từng nghĩ đến cách tìm Cửu Tiêu chúa tể, nhưng khi nghe xong những lời này, Thương Huyền lại lắc đầu nguầy nguậy: “Tuy rằng chúa tể đại nhân có thể dễ dàng giải quyết, nhưng nói thẳng ra thì sự việc lần này là chuyện của Thiên Kiếm phong ta, mà nếu như đến một chuyện nhỏ nhặt này, ba người chúng ta không xử lý được, mà phải để cho đích thân chúa tể đại nhân ra tay, ngươi cảm thấy chúa tể đại nhân sẽ nghĩ như thế nào hả? Đến lúc đó liệu ba người chúng ta có còn thích hợp tiếp tục làm Phong chủ của Thiên Kiếm phong hay không? Nếu thật sự phải đi tới bước đường đó, sợ là không những hai năm nữa không cần tranh đấu vị trí đệ tử đệ nhất nữa, mà vị trí Phong chủ của ba người chúng ta sẽ phải chắp tay nhượng lại cho người khác rồi.”

Không thể tìm Cửu Tiêu chúa tể chính là vì cái gọi là không thể vạch áo cho người xem lưng, chuyện xấu trong nhà không được để lọt ra bên ngoài, vì một chút chuyện cỏn con như thế này mà đến tìm Cửu Tiêu chúa tể, điều đó chỉ có thể chứng tỏ khả năng của ba người Thương Huyền không đủ, nên mới không có cách nào quản được Thiên Kiếm phong, như thế thì trúng ý của Triệu Lộ rồi.

"Vậy thì phải làm sao? Cái này không được, cái kia cũng không được, chả lẽ chỉ có thể trơ mắt ngồi nhìn thôi à?" Nghe xong những lời vừa rồi của Thương Huyền, Thương Long tức giận nói.

“Ôi trời, làm tới đâu nghĩ tới đó đi, Triệu Lộ cũng không dám làm ầm ĩ sự việc đâu. Cứ xem xét tình hình tiếp theo ra sao đã.” Quả thật không có cách nào ổn thỏa, Thương Huyền đành thở dài một tiếng và nói.

Ba người đều không biết làm thế nào cho tốt, mà Tiêu Trần hoàn toàn không hay biết gì về tất cả mọi chuyện ở bên ngoài, kể từ khi bước vào Thất kiếm khí đã trôi qua ba ngày rồi, lúc này có rất nhiều đệ tử của Triệu Lộ cũng đã bao vây chung quanh Thất kiếm khí, mục đích của bọn hắn đương nhiên không cần phải nói, hiển nhiên là đến để quấy nhiễu Tiêu Trần rồi.

Đệ tử của hai phái vốn đã xung đột liên miên, mà trong hoàn cảnh như vậy, nếu như có thể đánh bại đối phương, thậm chí là làm nhục nhân vật đại biểu Tiêu Trần của Thương Long, thì hoàn toàn có thể tung một đòn tấn công cực mạnh vào sĩ khí của đám người Thương Long, vì thế mọi người ai nấy đều rất mực trông coi cẩn trọng, chính là muốn chờ tới khi Tiêu Trần xuất quan.

Uy tín của Tiêu Trần trong toàn bộ đệ tử của Thương Long là không cần bàn luận, cho nên chỉ cần đánh bại được Tiêu Trần, nhuệ khí chiến đấu của đám người Thương Long tuyệt đối sẽ phải chịu đả kích rất lớn.

“Đã ba ngày rồi, chuyện này dường như đã phá kỷ lục rồi, đúng không?” Một trong số các đệ tử vừa nhìn vào Thất kiếm khí, vừa nhỏ giọng thầm thì.

Tiêu Trần đã ở trong Thất kiếm khí được ba ngày, ngay cả đám đệ tử của Triệu Lộ cũng phải khiếp sợ một phen vì màn biểu diễn này. Điều này đã phá vỡ kỷ lục của Thất kiếm khí rồi, thật không biết Tiêu Trần đã làm gì để đạt được như thế này.

Bọn hắn tử thủ bám riết lấy Tiêu Trần, đúng lúc mọi người ở đây đang xì xào bàn tán chuyện Tiêu Trần phá vỡ kỷ lục, thì cánh cửa sát vách Thất kiếm khí của Tiêu Trần chậm rãi mở ra, Tần Thủy Nhu với bộ váy dài thanh khiết từ tốn bước ra.

Nàng liếc mắt nhìn Thất kiếm khí của Tiêu Trần, cánh cửa vẫn đóng im lìm như cũ, rõ ràng là Tiêu Trần vẫn đang tu luyện ở trong đó, cũng không biết Tiêu Trần muốn tu luyện đến lúc nào, nên nàng định bụng quay về Vô Trần cư trước, dù sao đi nữa cũng không thể cứ ở đây đợi hắn mãi được.

Nàng chầm chậm đi đến phía ngoài của Thất kiếm khí, chính tại thời điểm Tần Thủy Nhu bước đến cửa của Thất kiếm khí, rất đông đệ tử của Triệu Lộ đang xúm xít vây quanh ở chỗ đó, trên mặt của từng người đều hiện lên vẻ si mê tê dại: “Tần Thủy Nhu kìa…”

Bọn hắn đều biết thân phận của Tần Thủy Nhu, một đại mỹ nhân như vậy, đương nhiên rất nổi tiếng ở Thiên Kiếm phong rồi, đồng thời họ không chỉ biết rõ thân phận của Tần Thủy Nhu, mà còn biết Tần Thủy Nhu là nương tử của Tiêu Trần và hai người họ đã thành hôn ở Đồng Dương vực.

Sau một hồi đờ đẫn si dại, đột nhiên có một tên đệ tử mở miệng nói: “Tần Thủy Nhu là nương tử của Tiêu Trần, các ngươi nói xem nếu ta mang Tần Thủy Nhu lên giường, đám đệ tử của Thương Huyền sẽ như thế nào?”

Nhìn thấy Tần Thủy Nhu liền lập tức đã có người nảy sinh ý đồ xấu rồi, một đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành như vậy, e rằng nam nhân đều không thể khống chế được bản thân rồi. Nghe tên đệ tử này nói xong, đương nhiên, đám đệ tử còn lại cũng nhao nhao phấn khích rồi.

Đúng vậy, bây giờ đệ tử hai phái đang đấu đá loạn xạ, vả lại sự việc này chính là do Triệu Lộ đại nhân bí mật bày mưu đặt kế. Đã như vậy rồi, nếu bọn hắn có tính kế với Tần Thủy Nhu một chút, thì đến lúc đó cũng tự có Triệu Lộ đại nhân gánh vác trách nhiệm rồi.

Không cần chịu bất kỳ trách nhiệm gì, lại có thể hung bạo giáng một đòn cực mạnh đến đám người Thương Huyền, hơn nữa còn có thể hôn lên dung mạo xinh đẹp của nữ thần trong mộng, chắc chắn là một mũi tên trúng ba con nhạn rồi.

Trong người phừng phừng lửa dục, bọn hắn không chút do dự thẳng thừng chặn đường Tần Thủy Nhu, một tên dẫn đầu nhìn Tần Thủy Nhu nở một nụ cười dâm đãng và nói: “Thủy Nhu sư muội, muội vội vã đi đâu thế, sư huynh ta có vài chuyện muốn phiền muội đi theo ta một chuyến đấy.”

Thấy dục vọng cầm thú trong lòng bọn hắn trỗi lên không chút che giấu, Tần Thủy Nhu lạnh lùng phun ra một chữ gọn lỏn: “Cút!”

Mấy tên oắt con này thật khiến nàng cảm thấy ghê tởm, ngoại trừ Tiêu Trần, Tần Thủy Nhu đối xử với ai cũng đều lạnh lùng băng giá. Nhưng mà sau khi nghe những lời này, đám đệ tử đông đúc của Triệu Lộ vẫn không hề có ý định tránh ra, ngược lại còn lì lợm vây quanh Tần Thủy Nhu, tên ban nãy tiếp tục mở miệng trêu chọc nàng.

“Tính tình của sư muội thật là nóng nảy đó nha, nhưng mà hôm nay không thể thuận theo ý muội rồi. Muội phải đi với ta, không muốn đi cũng phải đi. Nếu muội không chịu, thì sư huynh này chỉ có thể dùng biện pháp cưỡng ép mà thôi, đến lúc đó phải mạo phạm người đẹp thì sư muội cũng đừng trách sư huynh ta thô bạo nhé.” ( truyện trên app T𝕪T )

Rõ ràng hôm nay bọn hắn muốn ép buộc đưa Tần Thủy Nhu đi, không đợi được Tiêu Trần thì đợi Tần Thủy Nhu cũng được, vừa nghĩ đến có thể có cơ hội hôn mỹ nhân Tần Thủy Nhu, sự kích động của đám người này đã sớm không thể kiềm nén được rồi.

Cảm giác ớn lạnh đã bắt đầu lan tràn, đối mặt với với sự trêu chọc lỗ mãng như vậy, Tần Thủy Nhu hoàn toàn nổi giận rồi. Hàn ý cực hạn kia không ngừng toát ra từ cơ thể của nàng, cùng lúc đó, một tiếng hét phẫn nộ truyền đến từ một chỗ cách đây không xa: “Các ngươi muốn chết, vậy hôm nay ta ngược lại muốn xem thử kẻ nào có bản lĩnh đưa Tần Thủy Nhu rời khỏi chỗ này.”

Đi đôi với giọng nói đó là Tần Hằng cùng với Tề Nghiên mang theo một đám đệ tử của Thương Huyền tức tốc chạy tới. Chủ nhân của tiếng gầm giận dữ vừa nãy chính là Tề Nghiên.

TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp