Lâm Thiên Ẩn hoàn toàn không nhận ra chút khác thường nào ở Chu Khâm, vẫn đầy cảm khái:
“Đúng vậy, chị ấy thật sự rất giỏi. Lúc mới gặp, em còn vì chị ấy đẹp mà khen ‘người đẹp’, sư huynh đã bảo em nên hạn chế nói thế. Sau này em tìm hiểu mới biết, lời khen đó hóa ra lại thành mạo phạm.”
Dù sao, đây là bậc tiền bối lớn.
Máu trong người Chu Khâm như chậm lại trong thoáng chốc.
Nhưng anh vẫn nhạt giọng:
“Cũng thường thôi.”
Lâm Thiên Ẩn lấy làm lạ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT