Anh khẽ cười, đôi mắt dài cong, sau lớp kính trong suốt như sóng vỗ vào bờ, lan tỏa ánh cười:
“Tại sao vậy?”
“Vì anh là chồng em.” Ngu Họa mặt không đổi sắc, đứng trước mặt anh.
Như thể trong cô còn có phần rất truyền thống, cảm thấy có chồng thì cần phải “dạy dỗ, chỉ bảo”. Nghe ra thì là lẽ thường, là chính đáng.
Chứ không phải như những gì anh đang nghĩ.
Một lúc thật khó xác định rõ ý cô, Chu Nhĩ Câm vẫn giữ giọng thong thả, điềm nhiên hỏi:
“Nếu dạy không nổi thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play