“Đại Hoàng lại chạy ra ngoài à?” Lâm Tú Nga nhìn thấy con mèo mướp trong giỏ rau lập tức cau mày lôi nó ra và đánh nhẹ vào người nó hai cái.
Đại Hoàng kêu meo meo vài tiếng, hiển nhiên là không để lời giáo huấn của bà vào tai.
Lâm Tú Nga có chút bất lực, chỉ có thể ôm mèo nói với Tống Thời Khê: “Thật sự cảm ơn cháu.”
“Không có gì đâu, nó chỉ ở trong sân nhà cháu, không chạy xa đâu. Cháu đang định đi mua trái cây thì thấy nó.” Tống Thời Khê nghe con mèo mướp này tên là Đại Hoàng thì không nhịn được cười, khóe mắt cong lên.
“Lần trước Đại Hoàng chạy ra ngoài tôi đã rất cẩn thận rồi, không ngờ vẫn để nó thoát được.” Lâm Tú Nga cụp mắt thở dài. Có lẽ vừa nãy chỉ lo cãi nhau với đám người nhà họ Lý mà không để ý cửa chưa đóng chặt nên nó mới chạy ra ngoài.
Tống Thời Khê gật đầu sau đó hỏi: “Cô có muốn đi chợ cùng cháu không?”
Vừa trải qua chuyện bực mình, ra ngoài đi dạo vẫn hơn là ở nhà một mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play