Ngô Thu Hồng vội vàng lắc đầu, suýt nữa thì lắc như trống bỏi.
Thấy cô ấy từ chối, Tống Thời Khê cũng không nói thêm chuyện đó nữa: "Đương nhiên mọi chuyện đều lấy ý kiến của cậu làm chính, những gì tớ vừa nói cũng chỉ là gợi ý, khó tránh khỏi việc xen lẫn nhiều quan điểm cá nhân của tớ."
"Nếu cậu không muốn chấp nhận thì không chấp nhận nhưng nhất định phải nói rõ suy nghĩ của cậu với đồng chí Diệp, tránh phát sinh hiểu lầm. Nếu hai người vì chuyện này mà cãi nhau thì thực sự không đáng chút nào."
Ngô Thu Hồng gật đầu nắm lấy tay Tống Thời Khê chân thành nói: "Thời Khê, cảm ơn cậu, trước đây chưa từng có ai chịu nói chuyện với tớ nhiều như vậy, gặp được cậu thật tốt."
Thấy cô ấy nói được vài câu thì khóe mắt đỏ hoe, Tống Thời Khê vội vàng ngắt lời nhướn mày cười nhẹ: "Tớ cũng vậy."
Hai người nhìn nhau cười, trò chuyện thêm vài câu nữa thì đến giờ lên lớp bèn dừng câu chuyện lại.
Chưa được mấy ngày Tống Thời Khê đã nghe Ngô Thu Hồng kể lại diễn biến sau đó. Cô ấy đã suy nghĩ rất kỹ, nhận chiếc đồng hồ của Diệp Vân Chu nhưng không dọn ra khỏi ký túc xá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play