Cơm Hoàng Lương, còn chưa quen ư?
Một câu nói kia dường như đã đánh thức Tề Vô Hoặc, ánh mắt hắn từ từ dời đi, nhìn thấy bọc đồ trên bàn, nhìn thấy mấy cuốn sách đang mở, cùng ba xâu tiền đồng mà Tô tiên sinh đưa tới.
Hắn nhìn thấy bụi cây xanh mình nuôi, nhìn thấy góc tường chất đống cải trắng, nhìn thấy sân viện bên ngoài với củi lửa chưa bổ xong, mình đang nằm trên chiếc giường gỗ tự tay làm, trên giường vẫn còn vương vấn hơi ấm. Nhắm hai mắt lại, đáy mắt lần nữa hồi phục linh quang:
"Đúng vậy a… Cơm Hoàng Lương nhà ta còn chưa quen."
Chàng thiếu niên đứng dậy dưới sự thúc giục của lão giả, thu dọn đồ ăn, xới cơm Hoàng Lương trong nồi và bếp ra, rồi lại thái một đĩa thức nhắm, đặt lên bàn, ngồi thẳng thớm, hạ đũa ăn cơm, nhưng động tác chợt dừng lại.
"Tiểu tử, đồ ăn đều nguội cả rồi, còn ngây người làm gì vậy?"
Trên bàn cơm, lão giả ăn một miếng cơm Hoàng Lương, lại kẹp một đũa thức nhắm giòn sần sật đưa cơm, rồi chỉ vào Tề Vô Hoặc mỉm cười nói: "Sao vậy? Mộng đã tỉnh rồi, còn đang suy nghĩ gì sao?"
Tề Vô Hoặc ngẩng mắt lên, không đáp lời.
Trong mắt, mang theo một tia trầm ngâm suy nghĩ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT