Thấy Trịnh Xác đã nhận lời, Từ Hậu Đức liền vui vẻ cười lớn. Lão vuốt vuốt chòm râu dài dưới cằm, nhanh chóng nói:"Vị Tiên Sư ở huyện thành Thái Bình kia họ Lục, còn danh húy cụ thể là gì thì ta cũng không rõ."
"Cấm chế ở cửa trấn là do Lục Tiên Sư bố trí năm mươi năm trước."
"Lục Tiên Sư từng nói, cấm chế mà ngài để lại, một giáp tý không vỡ."
"Hiện tại mới qua năm mươi năm, còn thiếu đủ mười năm mới trọn một giáp tý, theo lý mà nói, cấm chế không nên xuất hiện vấn đề này..."
Nói đến đây, lão đứng dậy, đi đến trước giá sách lục lọi một hồi, rất nhanh đã lấy ra hai tờ khế thư đã ố vàng, lại từ trong một hộp gỗ lấy ra một ít bạc vụn, cùng đưa vào tay Trịnh Xác.
Từ Hậu Đức giới thiệu:"Hai tờ khế thư này chính là địa khế và phòng khế của ngôi miếu nhỏ đó."
"Những chuyện khác, lát nữa ta sẽ sắp xếp người đi làm."
"Chút bạc này ngươi cứ cầm lấy, sau này đến huyện thành sẽ có lúc dùng đến."
Trịnh Xác không hề từ chối, lập tức nhận lấy khế thư và bạc vụn, đoạn hỏi:"Nếu ta đến huyện thành Thái Bình nhưng lại phát hiện vị Lục Tiên Sư kia không có trong thành..."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT