Theo những gì Trần Mục biết, đám đại học sĩ suốt ngày nghiên cứu những thứ này ở kinh thành cũng không nhạy bén được như lão nhân này.
Lâm Phi Vũ biết mình không thể tranh cãi lại muội muội nên dứt khoát không nói thêm lời nào.
Sau khi nghe mệnh lệnh này, trong hàng ngũ các liên đội tham gia tuyển chọn vang lên những tiếng than ai oán.
Nhìn tướng ăn của họ như đang tranh cướp, nhưng thức ăn trên bàn lại vơi đi một cách có trật tự, không hề bừa bãi.
“Ngươi muốn tiền sao? Bao nhiêu? Ta nghèo lắm đấy.” Sở Thế Dân nhìn bộ dạng của nàng, mỗi một cử chỉ đều như gõ vào tim hắn.
Thẩm Nguyệt thì lại làm tròn vai chủ nhà, khách sáo tiễn nàng ra tận cửa. Dù cho đối phương không cho mình chút sắc mặt tốt nào, nàng vẫn luôn mỉm cười như gió xuân, thái độ vô cùng hòa nhã.
Thấy trời đã không còn sớm, hắn cùng Mông Tình nghỉ ngơi. Đến sáng hôm sau, nhận được tin tức từ quân doanh báo rằng tất cả phản quân đã bị xử lý, không có ai trốn thoát, Trần Mục cũng yên tâm phần nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT