Bọn họ lặng lẽ bao vây Hiểu Minh từ bốn phương tám hướng. Sau đó, không biết kẻ nào dẫn đầu gầm lên một tiếng, như một phản ứng dây chuyền, tất cả vừa gào thét vừa lao về phía Hiểu Minh như thủy triều.
“Hừ! E là đã mấy ngàn năm, thậm chí cả vạn năm rồi ấy chứ!” Gã mù đứng bên cạnh khinh khỉnh nói. Bác Đạo Thiên chỉ mỉm cười, không thèm để ý đến hắn.
“Chỉ bằng ngươi ư? Vừa không biết đánh đấm, lại chẳng biết dùng tâm kế, sau khi Đoạn Linh Lung vào cửa, người bị bắt nạt chắc chắn là ngươi.” Cảnh Ngôn nói thẳng không chút khách khí.
Từ Thanh Mặc cuối cùng cũng dần đuổi kịp Tạ Hồng Lý, đang định lên tiếng gọi nàng lại thì đột nhiên sững người, mũi khụt khịt, cảm thấy có gì đó không ổn.
Thư Dao không nói gì, lẳng lặng lui ra ngoài. Không hiểu vì sao, lòng nàng có chút nặng trĩu. Có quá nhiều chuyện khiến nàng không hiểu, nhưng lại không thể không đi giải quyết, đây có lẽ chính là cái gọi là nhân sinh chăng?
Hắn không nói, ta cũng không muốn hỏi. Những cơ mật giữa quốc gia với nhau thế này, tốt hơn hết là không biết, để tránh rước họa sát thân.
Tần Vĩnh Kỳ thấy dáng vẻ của Đoạn Linh Lung, khóe miệng bất giác cong lên. Hắn vốn tưởng trong lòng Đoạn Linh Lung không hề có vị trí của mình, nhưng bây giờ thấy nàng ghen tuông như vậy, đương nhiên là vui mừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT