Được ngồi cùng bàn với Bách Giang Hân, trong lòng Hướng Địch rất vui.
Cô mơ cũng muốn được ngồi cùng bàn với Bách Giang Hân, chỉ là khi ngày này thật sự đến, cô lại không dám nữa.
Nhưng không còn cách nào khác, cô lại không dám cãi lệnh thầy chủ nhiệm, chỉ đành căng da đầu chuyển bàn.
Khi nhìn thấy bàn của mình và bàn của Bách Giang Hân được ghép lại với nhau, Hướng Địch có một cảm giác rất không chân thật.
Từ đỉnh đầu đến ngón chân, đều có cảm giác lâng lâng.
Cô nhẹ nhàng ngồi xuống, bình thường cô chỉ ước mắt mình hóa thành radar, tìm kiếm Bách Giang Hân hai mươi tư giờ một ngày, bây giờ người ta đang ở ngay bên cạnh, cô chỉ cần hơi nghiêng đầu là có thể nhìn thấy, vậy mà cô lại không dám nhìn.
Thật ra cô rất muốn chào hỏi anh, ví dụ như nói câu mong được chỉ giáo nhiều hơn hay gì đó, nhưng lời đến bên miệng rồi lại nuốt xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play