Tôi là một con chó, cụ thể hơn một chút, chủ của tôi nói tôi là một con chó sói.

Tôi có thân hình cao lớn, cũng rất hung dữ. Năm tôi năm tuổi, chủ nhân cũ đã tặng tôi cho bạn của ông ấy.

Đó là một người đàn ông trung niên, dáng người gầy gò cao ráo, nói muốn tôi đến trông nhà cho ông. Tôi rất không tình nguyện bị ông mang đi, tôi nhe hàm răng chó của mình ra, tỏ vẻ không hợp tác.

Tối hôm đó, ông nhốt tôi lại. Tôi tức giận gầm gừ với ông, cắn xé khung cửa.

- Mày ngoan ngoãn một chút đi, đừng có làm con gái tao sợ! - Ông cầm một cây gậy đe dọa tôi.

Tôi càng hung dữ hơn, từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng sợ ai cả!

- Ơ? Ba ơi, con chó to này ở đâu ra vậy ạ?

Một giọng nói mềm mại, êm tai truyền đến, rồi sau đó tôi đã nhìn thấy cô ấy.

Cô ấy có đôi mắt trong veo và sáng ngời, khuôn mặt tròn trịa, búi hai bím tóc nhỏ. Trên gương mặt non nớt có hai lúm đồng tiền nhỏ xíu, lộ ra vẻ tò mò khi nhìn tôi.

- Nhiên Nhiên, đừng chạm vào nó, con chó này hung dữ lắm, còn phải huấn luyện thêm. - Ông chủ lên tiếng ngăn cô ấy lại.

- Nó có đói không ạ? - Nói xong, cô ấy lấy từ trong cặp sách ra một cây xúc xích ném xuống trước mặt tôi.

- Em ăn đi! Đây là lần đầu em đến nhà chị, đừng sợ nhé. - Cô ấy cong mắt cười nói với tôi.

Chỉ trong khoảnh khắc đó, tôi cảm như có hàng ngàn những ngôi sao lấp lánh trong mắt mình.

Giờ khắc này, tôi biết rằng tôi thích cô ấy, một cảm giác yêu thích mà chẳng thể nói rõ thành lời.

Đương nhiên không phải vì cây xúc xích này.

Tôi tiến lại gần, muốn nói lời cảm ơn với cô ấy, nhưng âm thanh phát ra từ miệng lại chỉ là tiếng "gâu gâu”.

Ông chủ lo lắng kéo cô ấy lại.

- Tính khí con chó này dữ dằn quá rồi, không nuôi nổi! Ngày mai trả lại cho lão Lý!

- Nó chỉ đói thôi mà, ba xem, nó ăn hết xúc xích ngay lập tức kìa!

Nghĩ đến việc phải bị trả về, sẽ không được nhìn thấy khuôn mặt nhỏ tròn đáng yêu này nữa, tôi đành ngậm miệng lại ăn hết xúc xích, rồi ngoan ngoãn nằm rạp trên mặt đất.

Cô ấy đi tới, cẩn thận vươn tay vuốt ve đầu tôi.

- Ba ơi, ba xem nó ngoan chưa kìa!

Cô ấy vui vẻ cười lên, đôi mắt cong cong giống như vầng trăng lưỡi liềm trên bầu trời.

Đây là lần đầu tiên tôi và cô ấy gặp nhau.

Dù sau này đã trải qua nhiều kiếp, tôi vẫn ghi nhớ rõ ràng như cũ. Cô ấy đã nghiêm túc quan sát tôi từ trên xuống dưới mấy lần, rồi đặt cho tôi một cái tên rất hay: Đại Hoàng. ( app truyện TᎽT )

- Hay là…cứ gọi em là Đại Hoàng đi nhé, trên người em có nhiều lông màu vàng nhất đó! - Cô ấy rất hài lòng với ý tưởng của mình, tôi cũng rất hài lòng, cứ dụi đầu cọ đi cọ lại vào lòng bàn tay cô ấy.

Ông chủ gãi đầu, vô cùng khó hiểu nói:

- Lạ thật đấy, sao nó lại nghe lời con răm rắp vậy nhỉ?

- Gâu gâu! - Tôi muốn nói vì tôi thích nụ cười của cô ấy.

Đến nhà mới được một tháng, tôi biết cô ấy tên là Quý Nhiên, học ở một ngôi trường lớn cách nhà khoảng mười lăm phút đi bộ, hình như là lớp năm, mặc dù tôi chẳng hiểu "lớp" là cái gì.

Cô ấy còn có một người anh trai, hơn cô ấy bốn tuổi, đi học ở một nơi khác xa hơn nữa.

Tôi cũng đã thích nghi với môi trường mới này. Mỗi ngày nhìn cô ấy đi học từ lúc trời tờ mờ sáng, rồi lại trở về khi trời sắp tối.

Cô ấy rất thích chơi với tôi. Đương nhiên, mỗi lần thấy cô ấy về, tôi cũng rất vui vẻ, ra sức vẫy đuôi ở bên cạnh cô ấy.

Trong phạm vi 5km quanh đây, tôi rất được các cô chó cái yêu thích, dù sao thì thân hình của tôi cũng cao lớn hơn những con chó ta bình thường, còn có dáng vẻ oai phong chuẩn phẩm chất chó đích thực.

Thế nhưng, đám chó đực ta lại sinh lòng ghen ghét, khắp nơi tìm tôi để khiêu chiến. Nhưng tôi lại là chó sói, chúng hoàn toàn không phải đối thủ của tôi.

Bởi vậy, tôi độc chiếm hết các cô chó cái, lại còn có cả một đám chó đực ta đi theo làm tùy tùng, trông rất oai phong lẫm liệt, nhất thời danh tiếng không ai sánh kịp, không có con chó nào có thể vượt qua.

Điều khiến tôi không ngờ tới là, có vài con chó đực đúng là đồ chó.

Một ngày nọ, tôi thấy con chó đực nhà bên cạnh sinh lòng oán hận với tôi nhưng lại không dám khiêu chiến. Nó bèn sủa lung tung về phía cô ấy, "gâu gâu" chửi rủa cô ấy, còn hù cô ấy sợ hãi.

Làm sao tôi có thể nhẫn nhịn chuyện đó được, lợi dụng trời tối, tôi đã xé toạc một mảng thịt trên người con chó ta kia. Từ đó trở đi, nó không dám làm vậy nữa, hễ thấy cô ấy là tránh xa.

Thấy cô ấy vui vẻ trở lại, tôi cũng vui lây.

Cô ấy rất thích dắt tôi đi dạo, cùng nhau chạy nhảy trên những cánh đồng gần nhà chúng tôi.

Đặc biệt là vào mùa thu sau khi gặt lúa xong, cả cánh đồng trống trải mênh mông, đất trong ruộng mềm xốp, chúng tôi cứ thế thỏa sức chạy nhảy tung tăng.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play