“Con rể, chỗ này là sao vậy?”
Trình Bảo Khoan chỉ vào tay Chu Ứng Hoài, không kìm được buột miệng hỏi.
Thật ra vết cắn nằm ở vị trí khá kín lại thêm tay Chu Ứng Hoài to và anh cũng cố tình che giấu nên không dễ để lộ. Ngay cả Chu Ứng Thần cũng không phát hiện ra.
Nhưng khổ nỗi bây giờ cả nhà đều đang tập trung nhìn anh chọn đồ, ánh mắt quá nhiều nên cuối cùng vẫn bị phát hiện.
Thấy mọi người đều nhìn chằm chằm tay Chu Ứng Hoài, Trình Phương Thu trong lòng giật thót, mồ hôi lạnh túa ra sau lưng. Cô lập tức nhắm mắt lại đầy hối hận, giờ có hối một nghìn lần, một vạn lần cũng vô ích — sao lúc đó không cắn chỗ khác lại đi cắn ngay chỗ dễ thấy thế này!
Mọi người đều đơn giản, không nghĩ sâu xa, chỉ tưởng Chu Ứng Hoài bị thương ở đâu đó, dù sao Trình Bảo Khoan cũng là người dễ tính còn Chu Ứng Thần và Trình Học Tuấn thì vẫn là mấy thằng nhóc chưa vợ.
Chỉ có Đinh Tịch Mai là tinh ý. Bà nhìn kỹ hai lần, càng nhìn càng giật mình, ánh mắt vô thức chuyển sang Trình Phương Thu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT