“Thu Thu, phía sau cổ anh hơi ngứa, em xem giúp anh còn sót tóc không?”
Lời Chu Ứng Hoài kéo Trình Phương Thu về hiện thực, cô vội cắt ngang mấy suy nghĩ vẩn vơ trong đầu nhanh chân bước tới, vành tai lại khẽ ửng đỏ.
“Anh cúi xuống chút.” Anh quá cao, nếu cả hai cùng đứng thẳng thì cô hoàn toàn không nhìn thấy cổ anh.
Chu Ứng Hoài ngoan ngoãn cúi người đưa đầu lại gần, cô theo bản năng đưa tay sờ lên mái tóc cứng ngắn ấy. Quả nhiên chạm vào thấy hơi nhám tay, nghĩ vậy, đồng tử cô hơi giãn ra rồi lập tức rụt tay về.
“Sao thế?” Anh hơi nghiêng đầu nhìn cô, ngược sáng nên bóng đổ càng làm đường nét gương mặt thêm sắc sảo, hàng mi dài rậm khẽ cụp xoa dịu đi vẻ lạnh lùng thường thấy.
“Không… không sao.” Trình Phương Thu ho nhẹ, trong đôi mắt xinh đẹp thoáng qua một tia chột dạ. Dù có đánh chết cô cũng không dám nói cho Chu Ứng Hoài biết vừa rồi mình nghĩ toàn mấy thứ lung tung.
Nghe vậy Chu Ứng Hoài không nghi ngờ lại cúi đầu xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT