“Đường đâu phải tôi làm đổ, sao bắt tôi đền chứ?”
Trương Quế Hương vừa nghe nói phải bỏ tiền và phiếu ra đền chỗ đường bị làm đổ, giọng lập tức cao vút rồi nhanh chóng muốn phủi sạch quan hệ: “Tôi chỉ qua đây mượn đường thôi, chẳng làm gì cả, mấy người tự làm đổ đường thì đừng có đổ vạ lên đầu tôi.”
“Vậy sao bà lại đứng ở đây? Hai nhà chúng ta đâu có quen thân, bà chẳng phải nên đợi ở cửa sao?” Trình Phương Thu hừ lạnh một tiếng, thấy bộ dạng nhảy dựng của Trương Quế Hương, khóe môi cô cong lên tựa cười mà không cười.
Chu Ứng Hoài cũng ở bên cạnh nói rõ nguyên nhân và diễn biến, chỉ là cố ý bỏ qua đoạn đường bị làm đổ thế nào.
“Giữa hai người chẳng có giao tình gì, người ta chưa mời bà vào nhà, bà sao lại tự tiện vào? Không biết giữ chút chừng mực nào cả.”
“Sáng sớm như thế này, đồng chí Chu tốt bụng cho bà mượn đường, bà đã quấy rầy giấc ngủ của người ta thì thôi lại còn làm đổ đường, may mà người ta tính khí tốt chứ gặp người khác thì đã tống bà ra ngoài từ lâu rồi.”
“Mau đền tiền và phiếu đi, không thì để ầm lên tới tổ hòa giải thì còn khó coi hơn đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play