“Vâng, vậy làm phiền anh.” Chu Ứng Hoài chìa tay về phía cảnh sát Trần, người sau lập tức hoảng hốt bắt tay rồi vội vàng buông ra – đến cả đối diện với Cục trưởng Điền anh ta còn chẳng căng thẳng như vậy.
Nói ra cũng lạ, chàng trai trẻ này trông rất hòa nhã, lễ độ nhưng không hiểu sao lại cảm thấy giữa hai người như có một rào cản không thể vượt qua.
Đúng lúc này một giọng nữ vang lên: “Chú Điền ạ.”
Bầu không khí nhẹ nhàng bị phá vỡ, mọi người đồng loạt quay đầu nhìn, thấy một cô gái mặc váy dài trắng đứng dậy từ hàng ghế chờ rồi sải bước đi tới.
Cục trưởng Điền nhìn thấy người tới thì hơi ngỡ ngàng, sau mới nhận ra: “Là Tiểu Phương à, sao cháu lại ở đây?”
Hoàng Mẫn Phương đưa mắt quét một vòng qua mọi người, ánh nhìn dừng lâu hơn mấy giây trên người Chu Ứng Hoài rồi mới quay lại nhìn Cục trưởng Điền nhoẻn miệng cười dịu dàng: “Hôm nay cháu đi cùng bác gái nhà họ Triệu ăn ở nhà hàng quốc doanh, ai ngờ gặp chút chuyện không vui khiến chú Điền phải chê cười rồi.”
Nhà họ Triệu? Cục trưởng Điền nhướng mày – chuyện này còn kéo cả con gái nhà họ Hoàng vào sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT