Nghe vậy Trình Phương Thu mỉm cười không nói vỗ vai cậu sau đó đi xem hai đứa nhỏ đang ngồi trong cũi.
Chiếc cũi gỗ lim được trải một tấm nệm dày, xung quanh được che chắn, những phần sắc nhọn đều được bọc vải mềm cẩn thận giúp chúng có thể thoải mái chơi đùa bên trong.
Niên Niên, đứa gần cô hơn đang mặc một bộ đồ màu vàng mơ, trước ngực có hai con ong hoạt hình dễ thương, mũm mĩm y như chủ nhân của nó. Đây là bộ đồ mà cô đã mua vải và nhờ thợ may làm.
Vì là con trai nên gia đình không để tóc dài cho bé, mái tóc ngắn càng làm tôn lên hình dáng đầu tròn đầy đặn. Dưới hàng lông mày nhạt là đôi mắt to tròn đen láy như quả nho, lúc này đang ngước nhìn cô không chớp mắt như đang cố nhận ra cô là ai.
Một lúc sau dường như đã nhận ra, bé vội vã đưa bàn tay nhỏ bé ra nắm lấy thanh chắn cũi từ từ đứng lên nhào về phía cô hai cái. Bé đi chưa vững, cứ như sắp ngã, Trình Phương Thu giật mình vội đưa tay ra đỡ. Bé thuận thế nhào vào lòng cô ôm chặt lấy cổ cô không buông.
Đôi môi nhỏ hồng hào mấp máy gọi hai tiếng “mẹ, mẹ”, giọng nói non nớt ngọt ngào khiến trái tim người nghe tan chảy.
“Con còn nhớ mẹ sao? Mẹ đây, mẹ về rồi, cục cưng có nhớ mẹ không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play