Cô hít sâu một hơi, thấy trong sân đã có tường cao và cây lớn che chắn, không ai nhìn thấy bèn chẳng còn để tâm đến e thẹn và giữ kẽ, đưa tay ôm lấy cánh tay anh chủ động nghênh đón.
Không chỉ Chu Ứng Hoài không chờ nổi mà cô cũng vậy.
Những chiếc lá hồng của cây long não bị gió thổi rụng chậm rãi đáp xuống cửa kính xe rồi lại bị thân xe đang lắc lư làm rung bật xuống đất.
“Ngoan, ngồi lên đây.”
Giọng nói khàn đục tựa như yêu tinh câu hồn đoạt phách khiến người ta khó mà chống đỡ nổi, cô đành chống tay lên vai và eo anh, xoay người đổi tư thế rồi từng chút một thuận theo ý anh mà hạ xuống.
Hàm răng khẽ cắn môi dưới để nén tiếng rên khẽ trào dâng lên cổ họng, sắc hồng lan đến chiếc cổ trắng ngần, hàng mi dài run rẩy liên hồi nhưng vẫn chẳng thể thắng được cảm giác ngứa ngáy lan rộng từ sâu thẳm, những tiếng thở dồn dập xen lẫn quyến rũ vang lên ngắt quãng trong khoang xe. Vậy mà anh còn cố ý làm khó chỉ chăm chăm dùng sức ở nơi nhạy cảm nhất.
“Anh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play