Sau khi tiễn Lưu Tô Hà đi, Trình Phương Thu chạy vội vào bếp ôm eo Chu Ứng Hoài từ phía sau, hít hà mùi hương dễ chịu trên người anh rồi nói bằng giọng nũng nịu: "Em nhớ anh lắm, nhớ anh lắm."
Như để nhấn mạnh lời mình nói đáng tin, cô lặp lại hai lần.
Nghe vậy khóe môi Chu Ứng Hoài cong lên. Anh quay đầu lại nhìn cô: "Vậy mà trước đó còn không cho anh nói chuyện?"
"Tại em buồn ngủ quá mà." Thấy anh vẫn còn nhớ chuyện đó, Trình Phương Thu tinh nghịch thè lưỡi ra. Sau đó cô nắm lấy tay anh đặt lên chiếc bụng tròn của mình, ánh mắt lấp lánh hơn cả ban nãy: "Hai tiểu quỷ cũng nhớ anh lắm."
Bàn tay to lớn của anh cách một lớp vải đặt trên chiếc bụng nhô ra lập tức làm mềm lòng anh. Anh không kìm được mà cúi xuống hôn lên môi cô.
Hai người đang quấn quýt thì tiếng của Lưu Tô Hà vang lên từ bên ngoài cắt ngang khoảnh khắc ngọt ngào ngắn ngủi.
Họ ăn ý tách ra, giả vờ bận rộn làm việc gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT