"Thu Thu, anh thề anh không làm bất kỳ điều gì có lỗi với em. Em bình tĩnh lại nghe anh giải thích." Chu Ứng Hoài thấy cô như vậy lo lắng đến mức trán lấm tấm mồ hôi.
Hai người nói to quá, Lưu Tô Hà đi xuống theo tiếng động vừa hay nghe thấy câu nói này của Chu Ứng Hoài. Bà lại thấy Trình Phương Thu với vẻ mặt đáng thương, đôi mắt đỏ hoe vì tủi thân, lập tức không màng đến chuyện gì khác tiện tay vớ lấy cái chổi lông gà bên cạnh rồi xông tới.
"Chu Ứng Hoài, con muốn lên trời à! Con làm chuyện xấu gì ở bên ngoài rồi?"
Một cú vụt bằng chổi lông gà giáng xuống trúng ngay lưng Chu Ứng Hoài. Anh đau đến nhíu mày bực bội nói: "Mẹ, mẹ đừng làm loạn nữa được không? Con chẳng làm gì cả."
"Con không làm gì vậy tại sao Thu Thu lại khóc?" Lưu Tô Hà cũng là phụ nữ, lúc này bà che chắn cho Trình Phương Thu chỉ vào Chu Ứng Hoài nói: "Con đừng đến gần nữa, đứng xa ra một chút."
Để tránh việc Trình Phương Thu nhìn thấy mà càng khó chịu hơn.
Thái độ của Lưu Tô Hà rất kiên quyết, Chu Ứng Hoài không còn cách nào khác đành đứng dậy khỏi ghế sofa lùi lại hai ba bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT