Chu Ứng Hoài nghe lời đó sững sờ hai giây, nhất thời không biết nên chạm vào cô hay không. Nhưng thấy cô khóc anh lập tức cẩn thận buông tay ra.
Vừa buông tay cô đã lùi lại mấy bước dựa vào cột thở hổn hển như muốn thay thế tất cả mùi hương đã dính vào bằng không khí trong lành.
Sắc mặt cô trông cũng tái hơn lúc nãy một chút, chiếc áo khoác choàng trên vai trượt xuống một nửa để lộ chiếc áo len bên trong.
Chu Ứng Hoài đứng bên cạnh lo lắng đến tột độ, trong lòng vô cùng hối hận. Giá như anh biết trước anh đã không uống hai ly rượu đó.
Ngay lúc này Đoạn Nguyệt bưng một ly nước ra, đầu tiên đỡ Trình Phương Thu ngồi xuống chiếc ghế dài ở hành lang sau đó giúp cô chỉnh lại quần áo rồi nói: "Mau uống chút nước đi."
Trên người Đoạn Nguyệt sạch sẽ không có mùi gì đặc biệt. Trình Phương Thu không từ chối sự tiếp xúc của cô ấy. Cô đưa tay nhận lấy ly nước và uống hai ngụm sau đó tựa vào cô ấy ngồi một lúc mới cảm thấy khá hơn một chút.
"Hồi đó em cũng giống chị, ngửi thấy mùi gì là nôn. Đây là phản ứng bình thường thôi." Đoạn Nguyệt vỗ nhẹ vào lưng cô an ủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT