Hai người đi xa khỏi phòng khách, Lưu Tô Hà lập tức hỏi: "Con bé có phải là bạn gái cũ của Ứng Thần không?"
"Chắc là vậy ạ." Trình Phương Thu không giấu diếm nói thẳng suy đoán của mình.
"Vậy thì suy đoán của chúng ta không sai. Thời điểm này mà đến tìm Ứng Thần ngoài con bé ra còn có thể là ai được?"
Lưu Tô Hà nghe vậy cũng cảm thấy rất có lý, đầu tiên gật gù sau đó lại nhíu mày: "Chu Ứng Hoài ngày thường trông rất thông minh sao làm chuyện này lại hồ đồ vậy? Nó bảo con đưa con bé về làm gì? Đuổi ra ngoài là được rồi."
Nói đến đây sắc mặt Lưu Tô Hà không được tốt lắm, bà liếc nhìn về phía phòng khách: "Mẹ nhìn con bé cũng thấy bực rồi huống hồ là Ứng Thần. Thằng bé vốn dĩ còn chưa vượt qua được, đang đau buồn lắm. Bây giờ gặp lại con bé chắc chắn sẽ càng khó vượt qua hơn. Vả lại đồ nhà mình đã cho đi rồi thì làm gì có chuyện lấy lại?"
"Không được, mẹ phải nhân lúc Ứng Thần chưa về mà đuổi con bé đi."
Vừa nói Lưu Tô Hà đã định quay người chạy về phòng khách. Trình Phương Thu vội vàng kéo bà lại: "Mẹ, mẹ đừng vội. Ứng Hoài quyết định đưa cô ấy về chắc chắn có suy nghĩ của anh ấy. Mẹ đã từng thấy anh ấy làm chuyện ngu ngốc bao giờ chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play