Thấy cô tựa như không có xương vùi mình trong vòng tay anh, Chu Ứng Hoài không khỏi khẽ cười, theo bản năng đưa tay đỡ lấy hông cô dịu dàng hỏi: "Ra ghế ngồi một lát nhé, anh xuống lầu lấy nước nóng cho em?"
"Không muốn." Cô lắc đầu, giọng nói như được tẩm mật ngọt, ngọt ngào đến mức khiến người ta không nỡ từ chối.
"Em chỉ muốn ôm anh thôi."
Câu nói nũng nịu này càng đánh thẳng vào trái tim anh làm loạn nhịp đập bình thường, "thình thịch thình thịch" như tiếng trống.
"Được, vậy thì ôm một lát nhé."
Chu Ứng Hoài hài lòng cong môi, khẽ điều chỉnh tư thế của hai người để cô dựa vào lòng anh thoải mái hơn rồi đưa bàn tay to lớn vỗ nhẹ lên lưng cô như dỗ trẻ con.
Trình Phương Thu cứ thế yên lặng ôm anh một lúc, đến khi hồi phục được chút năng lượng cô mới ngẩng cằm, chớp đôi mắt to tròn long lanh hỏi về những chuyện đã xảy ra trong phòng khách sau khi cô và Đoạn Nguyệt rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play