"Chu Ứng Thần, mày điên rồi sao, dám động thủ với em họ mày? Mau buông ra!" Điền Xuân Anh hét lên một tiếng chói tai xông lên vỗ vào vai và lưng Chu Ứng Thần.
Nhưng Chu Ứng Thần mỗi ngày đều tập luyện thể lực ở trường, thể chất cực cao, chút sức lực đó của bà ta cậu chẳng thèm để vào mắt. Vì vậy dù bà ta có vỗ thế nào cậu cũng không buông tay.
Thấy Chu Đình Từ đau đến mặt đỏ bừng quỳ rạp trên đất không đứng dậy nổi, Dương Đào Tâm mới lạnh giọng nói: "Đủ rồi, anh em ruột thịt động thủ làm gì?"
Chu Ứng Thần vẫn không buông, thậm chí lực tay còn mạnh thêm một chút khiến Chu Đình Từ đau đến kêu gào.
"Chu Ứng Thần, bây giờ cháu không nghe lời bà nội nữa phải không?"
Chu Phục Cường tiện tay cầm tách trà trên bàn ném ra, tách trà bay sượt qua má Chu Ứng Thần rồi vỡ tan trên nền đất phát ra tiếng chói tai.
"Ứng Thần." Chu Ứng Hoài vỗ vai Chu Ứng Thần, lúc này cậu mới không phục mà buông tay lùi lại một bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT