Đoạn Nguyệt ôm con không lên tiếng, tự động bỏ qua lời xin lỗi thiếu thành ý của Chu Đình Từ nhìn thẳng vào Trình Phương Thu: "Cảm ơn chị dâu, vừa nãy nếu không có chị đỡ em một cái em chắc chắn sẽ ôm con ngã xuống rồi, còn suýt chút nữa làm liên lụy đến chị, thật sự ngại quá."
"Không sao đâu, chuyện này không phải lỗi của em."
Trình Phương Thu liếc nhìn Chu Đình Từ, sự cạn lời trong lòng dâng lên tận trời. Cô lần đầu tiên thấy một người đàn ông hèn hạ như vậy, trút giận lên vợ mình thì có bản lĩnh gì, có bản lĩnh thì ra ngoài mà trút.
Hơn nữa ngoại hình của mỗi người đâu phải do mình quyết định, việc anh ta bóng gió về ngoại hình của một người đủ để thấy con người anh ta từ trong xương tủy là như thế nào.
Nghe lời Trình Phương Thu nói, Đoạn Nguyệt miễn cưỡng nở một nụ cười rồi nhìn Dương Đào Tâm nói: "Cảm ơn bà nội đã làm chủ cho con nhưng cuộc sống này con không thể sống tiếp được nữa. Chu Đình Từ cũng không có vẻ gì là muốn sống tốt với con, con vẫn nên về nhà mẹ đẻ thì hơn. Con cần suy nghĩ thật kỹ."
"Về nhà mẹ đẻ cái gì? Chồng và hai đứa con của con đều ở đây, về nhà mẹ đẻ thì người khác sẽ nghĩ sao?" Điền Xuân Anh nghe Đoạn Nguyệt muốn đi, lập tức không vui.
"Con mặc kệ người khác nghĩ gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT