“Vậy thì cháu phải tiếp tục cố gắng để giành vinh quang cho tiệm ảnh Hồng Mộng của chúng ta.”
Cô xuất thân từ tiệm ảnh Hồng Mộng, cả đời này trên người cô đều mang dấu ấn của nơi ấy.
Lời nói của Trình Phương Thu như nặng nề rơi vào tim mọi người khiến những giọt nước mắt vốn đã cố kìm nén nay không thể ngăn được mà tuôn ra. Quả nhiên bọn họ không nhìn lầm, Thu Thu luôn để tiệm ảnh Hồng Mộng và mọi người trong lòng. Dù thế nào đi nữa chỉ cần trong tim cô có họ, như vậy là đủ rồi.
Mấy người tụ lại trò chuyện thêm một lúc rồi ai nấy thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
Từ khi biết mình mang thai Trình Phương Thu đã không dám tự đạp xe nữa. Hôm nay đi làm cô cũng đi xe buýt, vừa an toàn vừa ấm áp hơn nhiều so với xe đạp.
Về đến nhà không bao lâu Chu Ứng Hoài cũng tan làm trở về. Cô liền kể cho anh chuyện hôm nay mình đi họp ở Cục Văn hóa nhưng lược bỏ đoạn nói chuyện riêng với Khúc Trường Huân.
“Vợ anh thật giỏi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play