“Khúc.. đồng chí Khúc?” Nghĩ đến lời nhắc nhở của đối phương, lời gọi tên cứ nghẹn lại trên đầu lưỡi.
Khúc Trường Huân nhìn lên cầu thang vắng tanh mím chặt môi rồi trầm giọng nói: “Không có gì.”
Làm sao có thể là cô ấy, không thể nào.
“Chúng tôi đã sắp xếp phòng cho đồng chí ở tầng trên cùng, sẽ không có người ngoài làm phiền.”
“Cảm ơn đã vất vả.”
Khúc Trường Huân đi theo sau quản lý nhà khách lên lầu, rõ ràng biết là không thể nào nhưng ánh mắt vẫn không kiểm soát được cứ quét quanh khắp nơi cố chứng minh mình không nhìn nhầm.
…..

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play