Trên đường về Đinh Tịch Mai đã nghe Chu Ứng Hoài kể lại chuyện này nên vừa về tới nhà liền đi thẳng vào phòng ngủ của Trình Phương Thu. Chỉ mới đến gần đã nghe tiếng ho khúc khắc truyền ra.
“Mẹ.” Trình Phương Thu từ trên giường ngồi dậy, lại thấy Trình Bảo Khoan và Trình Học Tuấn đi theo sau Đinh Tịch Mai vào bèn lần lượt chào hỏi: “Ba, Học Tuấn, mọi người đến rồi à?”
“Ôi chao, ho thế này sao được, mẹ đi nấu ít lê chưng đường phèn cho con uống nhé.” Đinh Tịch Mai vừa nói vừa xắn tay áo đi về phía bếp, ai ngăn cũng không nổi.
Cả nhà ra phòng khách, Trình Bảo Khoan chỉ vào mấy túi lớn nhỏ trên bàn ăn: “Trước đây thôn mới phát một đợt lương thực, nhà mình ăn không hết nên mang ít qua cho các con, khỏi phải tốn tiền với tem phiếu mua ở cửa hàng cung tiêu.”
Trình Phương Thu nhìn theo hướng tay cha thấy rất nhiều bao gói toàn là lương thực để được lâu. Cô bước lên thử xách, túi nào cũng nặng, không biết ba mẹ và Học Tuấn đã mang từ xa về kiểu gì, sống mũi bất giác cay cay.
“Sau này đừng mang nữa, xa thế này mang tới cực lắm.”
“Chẳng cực gì đâu, ba con không có gì ngoài sức khỏe.” Trình Bảo Khoan vỗ ngực cười chất phác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play