Chu Ứng Hoài ngủ một mạch đến tận trưa hôm sau mới tỉnh. May mà giám đốc Thẩm nghĩ đến việc mấy ngày nay anh vất vả, hôm qua đã đích thân cho anh nghỉ ba ngày, nếu không thì vừa mới được thăng chức thành trưởng bộ phận kỹ thuật đã đi làm muộn chắc chắn sẽ bị người ta bàn tán sau lưng.
Anh không phải đi làm nhưng Trình Phương Thu thì phải. Sáng sớm cô đã tự mình dậy đi đến tiệm ảnh.
Vừa bước vào cửa cô đã thấy một bóng dáng quen thuộc ngồi ở khu vực chờ. Người đó vừa nhìn thấy cô thì lập tức đứng lên hơi ngượng ngùng cười.
Những ngày này chỉ cần cô đi làm là có thể thấy bóng dáng cậu ta. Thêm vào đó cậu ta có ngoại hình nổi bật, gặp vài lần là cô nhớ luôn. Vì vậy Trình Phương Thu cũng mỉm cười đáp lại sau đó như thường lệ đi đến quầy tìm Tôn Hồng Yến ký tên điểm danh. Ký xong cô tiện miệng hỏi: “Cậu con trai đó ngày nào cũng đến à?”
Tôn Hồng Yến không cần hỏi cũng biết cô đang nói ai: “Không, cách một ngày mới đến một lần.”
Nghe vậy Trình Phương Thu gật gù tỏ vẻ đã hiểu, lại hỏi: “Bên trong chẳng phải có chỗ trống sao? Sao cậu ấy không vào chụp luôn?”
Lúc nãy khi đến cô đã cố ý nhìn vào khu vực chụp ảnh, bên trong chỉ có Lý Thao Viễn và Lý Trí Lượng, không thấy khách nào khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT