Sở Trạch Dương rời đi, Sở Hoàn cúi đầu nhìn hạt đậu trên tay, nếu ba cậu đã nói hữu dụng thì chắc chắn là hữu dụng.
Còn về mấy con quỷ đó... nếu chúng tìm đến cửa, vừa hay có thể xin thêm đậu.
Cậu cất hết đậu vào túi, rồi ngẩng đầu nhìn pho tượng trước mặt.
Pho tượng vẫn như cũ, nhưng Sở Hoàn liếc nhìn lại cảm thấy có gì đó không đúng, cậu lại tiến gần hơn, nhìn kỹ pho tượng, cuối cùng cũng tìm ra điểm khác thường.
Cậu phát hiện lớp sơn mờ cũ kỹ trên pho tượng dường như đã tươi sáng hơn một chút, chẳng lẽ là do họ cúng bái siêng năng hơn?
Dù sao thì Sở Hoàn cũng cảm thấy đây là chuyện tốt, chứng tỏ nỗ lực của cậu đã được nhìn thấy! Mà chỉ có nỗ lực được nhìn thấy mới là nỗ lực hữu ích!
Sở Hoàn nghĩ ngợi, lại không nhịn được lẩm bẩm thêm vài câu với pho tượng trước mặt, cố gắng vun đắp thêm tình cảm, cậu nhỏ giọng hỏi: "Hôm qua là ngài đã phù hộ cho tôi sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play