Edit: Trúc Linh
Hạ Uyển Ương không nói gì, thực ra cô còn khá mong chuyện này được lan truyền ra thật xa, như vậy Trương Thời Dã sẽ hoàn toàn bị ràng buộc với cô. Nhưng cô không muốn làm thế, vì làm vậy có vẻ như đang ép buộc Trương Thời Dã, mà hiện tại cô vẫn chưa thực sự chắc chắn liệu Trương Thời Dã có thích cô hay không.
Nói xong, Hạ Uyển Ương nhanh chóng về phòng. Cô phải chuẩn bị ít đồ, Trương Thời Dã đã giúp cô, cô nên có chút quà đáp lễ mới phải!
Nhưng tặng gì đây? Tặng quá đắt chắc chắn anh sẽ không nhận, tặng quá rẻ lại không thể hiện được tấm lòng. Hay là tặng đồ ăn? Có hơi bình thường không nhỉ? Cuối cùng nghĩ tới nghĩ lui, cô quyết định tặng một mảnh vải. Có điều cũng không thể tặng trực tiếp cho Trương Thời Dã được. Cô định tặng cho thím Kiều, cô nhớ kiếp trước thím Kiều biết may quần áo, cứ để thím Kiều may cho anh một bộ đồ là được!
Vào không gian, cô chọn một mảnh vải màu xanh lam, vải cotton nguyên chất sờ vào rất thoải mái, là đồ tốt trong kho, trông như đồ của thập niên chín mươi. Rồi cô chọn thêm một mảnh vải màu xám mềm mại, có thể may thành một cái quần.
Chọn xong vải thì ra ngoài ăn cơm. Bữa sáng cô không ăn cùng mọi người, nếu bữa trưa cũng không ăn cùng thì cô sợ mọi người sẽ nghi ngờ mình mất.
Bữa trưa nay do Tang Thanh, Lý Hoa Quang và Mao Tiểu Quân nấu. Tang Thanh và Lý Hoa Quang cùng xuống nông thôn với nhau được năm năm, hai người là những thanh niên trí thức lâu đời nhất ở khu thanh niên trí thức. Những thanh niên trí thức đi cùng đợt với họ hoặc là gia đình có cách đưa về thành phố, hoặc là đã lấy chồng trong đội hết cả rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play