Tiếng nổ kịch liệt vang lên, ngọn lửa màu vàng sáng không ngừng lan rộng, thiêu đốt mặt đất xung quanh cháy đen.
Ở trung tâm vụ nổ, lúc này đã xuất hiện một hố sâu một mét, rộng vài mét.
Đất đá lật lên, trên mặt đất chung quanh vẫn còn máu màu đen, xương gãy cùng nội tạng bị đang ngọn lửa thiêu đốt đang dần mất đi bộ dạng lúc đầu, khiến Lôi Lâm tốn rất nhiều công sức mới có thể tìm ra mấy tấm huy chương.
“Một học đồ cấp 3! Hai học đồ cấp 2! Thu hoạch rất tốt! Dùng dược tề bạo liệt làm thành bẫy rập, quả nhiên dùng rất tốt!”
Lôi Lâm tương đối hài lòng đối với thành quả chiến đấu của chính mình, đây cũng là một trong mấy kế hoạch của hắn, lợi dụng Nghĩ Hình Thuật để giả vờ thành học đồ cấp 1 để làm mồi nhử, hấp dẫn đám học đồ phe đối phương, rồi lại bố trí bẫy rập để đánh giết.
Có Chip dò xét, Lôi Lâm “Săn bắn” mấy lần đều hoàn mỹ thu hoạch, không hề bị quấy rầy.
“Cũng sắp đủ rồi!” Lôi Lâm cất kỹ mấy tấm huy chương đi.
Hắn phải kiếm được đầy đủ huy chương trước khi đám địch nhân tụ tập, sau đó trực tiếp trốn đến khi huyết đấu chấm dứt.
Vì mục tiêu này, sau khi Lôi Lâm dùng Nghĩ Hình Thuật và gai đất thử đánh giết một học đồ, đã bắt đầu cố ý hạn chế sử dụng tinh thần lực cùng pháp lực của bản thân, thay vào đó là dựa vào dược tề cùng quyển trục chiến đấu, từ đầu tới cuối duy trì trạng thái của mình ở mức tốt nhất.
Sau khi thu dọn qua hiện trường một chút, Lôi Lâm nhanh chân rời khỏi nơi này.
Không lâu sau đó, hai học đồ một nam một nữ lại xuất hiện ở chung quanh.
Nhìn cảnh tượng nổ tung trên mặt đất kia, còn cả chân cụt tay đứt mang quần áo và trang sức của Bạch Thụ Lâm Thành Bảo khiến sắc mặt của nữ học đồ rất khó nhìn.
“Tôi muốn giết hắn! ! ! Treo đầu của hắn ở trước xe ngựa, một trăm ngày! ! ! !”
Nữ học đồ nghiến răng nghiến lợi.
“Cô rất nhanh sẽ có cơ hội này! Chúng ta cách học đồ giảo hoạt kia đã rất gần…”
Ngân Trảo Tác Luân nửa ngồi xổm trên mặt đất, rút lên một cọng rễ cỏ màu xanh còn dính nước bùn, trực tiếp bỏ vào trong miệng.
“Có điều, tôi cũng rất bội phục dũng khí của hắn, rõ ràng lại dám chặn đánh học đồ chúng ta!”
“Bớt nói nhảm đi! Đã tìm được chưa?”
Nữ học đồ hỏi.
“Ở bên kia!” Tác Luân ngậm rễ cỏ, nhắm mắt cả buổi, rồi vươn tay chỉ về một phương, hai người lập tức đuổi về hướng đó.
Trong rừng cây rậm rạp, trên cành cây có một người áo bào tro ngồi xếp bằng, vóc dáng khá thấp, đang ngẩng đầu đang nhìn bầu trời.
“Trời tối rồi à!” Lôi Lâm lẩm bẩm tự nói.
Trong bí cảnh không có ánh mặt trời hay ánh trăng gì, ngay cả sao cũng không có. Nhưng kỳ dị chính là vào ban ngày trên bầu trời hiện đầy ánh sáng, mà tới ban đêm, những ánh sáng này sẽ tự động biến mất, bởi vậy tạo thành sự khác biệt giữa ban ngày cùng ban đêm.
Nhìn giống như có một tầng kết giới, trực tiếp che kín ánh mặt trời cùng ánh trăng vậy.
“Một ngày qua đi, mới thu hoạch được chút này!”
Lôi Lâm kiểm lại điểm cống hiến mà mình kiếm được trong ngày một chút.
Trong ngực của hắn, hiện tại có sáu huy chương học đồ, trong đớ năm tấm là của học đồ cấp 2, chỉ có duy nhất một tấm huy chương cấp 3, là do tên đội trưởng học đồ cấp ba kia cống hiến đấy.
Cấu tạo huy chương của học đồ cấp 2 cùng học đồ cấp ba khác nhau, rất dễ phân biệt.
“Dựa theo quy định của học viện, một học đồ cấp 2 của địch quân trị giá ba điểm cống hiến, một học đồ cấp ba có giá mười điểm cống hiến, học đồ nổi danh sẽ tính khác, chỗ mình nhiều nhất chỉ có hai mươi lăm điểm cống hiến, khoảng cách tới 50 điểm cống hiến để đổi lấy nước thuốc Cách Lâm còn kém một nửa.”
Sắc mặt Lôi Lâm có chút ngưng trọng.
Đừng thấy hắn một ngày đã kiếm được hai mươi lăm điểm cống hiến, nhưng hôm nay học đồ đều bị lập tức truyền tống đến các nơi trong bí cảnh, không thể tụ tập lại nên mới bị Lôi Lâm có cơ hội để lợi dụng.
Trải qua một ngày một đêm, học đồ hai thế lực đối địch khác nhất định sẽ tụ hợp lại, kết bè kết lũ vây bắt phù thủy học đồ của Hắc Cốt Lâm.
Ở trạng thái này, Lôi Lâm có thể giữ được mạng nhỏ của mình chính là may mắn rồi, sao còn có thể cướp lấy huy chương của đối phương?
Trong chiến tranh lúc trước, học đồ học viện Hắc Cốt Lâm đã tử thương thảm trọng, căn bản không thể chống lại hai thế lực đã được nghỉ ngơi dưỡng sức.
Hơn nữa, đi đêm nhiều sẽ có ngày gặp ma, Lôi Lâm không tin bẫy rập đơn giản của mình có thể luôn có hiệu quả.
“Thật sự không được thì cũng chỉ đành từ bỏ!”
Vẻ mặt Lôi Lâm kiên nghị, hắn không phải là người vì lợi ích mà không cần mạng nhỏ.
Cho dù lập chí muốn trở thành vương giả của phù thủy thế giới, thì điều kiện tiên quyết vẫn là bản thân phải còn sống sót, nếu như mệnh cũng không còn thì cho dù có được tất cả, cũng có ích lợi gì?
“Chip! Giữ vững khoảng cách dò xét! Một khi xảy ra vấn đề, lập tức báo cáo!”
Lôi Lâm hạ một mệnh lệnh canh gác cho Chip rồi đào cái động trên thân cây, làm chút ngụy trang rồi trực tiếp nằm trong hốc cây.
Học đồ ba học viện phải ở trong bí cảnh trọn ba ngày hai đêm, tuy thân thể mỏi mệt có thể dùng dược tề thể lực để vượt qua, nhưng mỏi mệt trên tinh thần cũng không phải dễ dàng có thể để bù đắp được như vậy.
Cũng may Lôi Lâm có Chip, hoàn toàn có thể để nó chấp hành nhiệm vụ canh gác, dùng năng lực của Chip, hoàn toàn có thể làm tốt hết mọi chuyện.