Hắc Cốt Lâm tham gia huyết đấu trong bí cảnh hoàn toàn là bị ép buộc, cũng khiến học đồ của học viện Hắc Cốt Lâm, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong trong bí cảnh. 

Mà học đồ hai thế lực đối địch khác nhất định sẽ đuổi giết bọn hắn như bắt giết con mồi.

“Chẳng qua! Dù có là thợ săn khôn khéo, chỉ cần lạc đàn thì sẽ có khả năng bị dã thú bắt giết!” 

Lôi Lâm liếm liếm đôi môi có chút khô khốc, lộ ra một nụ cười dữ tợn.

Hiện tại học đồ của ba học viện đều bị phân tán trong Bí cảnh, học đồ của hai thế lực đối địch chưa kịp tụ tập lại, đây chính là thời cơ tốt để Lôi Lâm kiếm đủ điểm cống hiến!

Một khi đợi đến lúc đám học đồ của đối phương hoàn toàn tụ tập lại thì Lôi Lâm cũng không có biện pháp nào.

“Cứ làm như thế! Hôm nay cố gắng đánh giết học đồ của đối phương, kiếm đủ điểm cống hiến, sau đó phải dựa vào Chip để tránh thoát địch quân…” 

Sau khi quyết định xong chiến lược, Lôi Lâm nhanh chóng vơ vét ma thạch cùng tài nguyên trên người học đồ bị giết kia rồi rời khỏi hiện trường.

Lôi Lâm đi rồi chừng hai giờ, lại một học đồ đi tới gần.

“Là Cách Quả! ! !” Học đồ kia nhìn thi thể trên đất, đồng tử co rút nhanh.

Hắn và Cách Quả là đồng bọn cùng học viện, hiện tại nhìn thấy đồng bạn của mình ngã trên mặt đất, sắc mặt học đồ này trắng bệch, dáng vẻ muốn ói lại không phun ra được.

Học đồ kia lẩm bẩm:“Quá nguy hiểm! Nhiệm vụ này thật sự quá nguy hiểm, minhh cùng Cách Quả chỉ là học đồ cấp 2, trong Bí cảnh này chính là đi chịu chết! Sớm biết thế thì lúc trước đã không nhận nhiệm vụ này rồi!” 

Học đồ lộ vẻ hối hận.

“Nhìn vết thương này, hẳn là phép thuật thổ hệ cấp 0 thiên về vật lý công kích, người thi pháp tuyệt đối là một học đồ cấp ba! Đối phó với một học đồ cấp 2, rõ ràng lại dùng thủ đoạn đánh lén, quá ti tiện rồi…” 

Địch nhân có thực lực mạnh không đáng sợ, sợ nhất là địch nhân đã có thực lực mạnh hơn nữa còn không biết xấu hổ!

Học đồ hiểu rõ đạo lý này chỉ cảm giác da đầu mình tê dại một hồi, giống như trong lùm cây cách đó không xa có một đôi mắt khát máu và tham lam, đang gắt gao nhìn chằm chằm vào hắn.

“Không được, mình phải mau mau rời đi!” 

Học đồ này khom người bái thi thể tên Cách Quả trên đất rồi nói, “Thực xin lỗi, tuy chúng ta là bạn tốt, nhưng hiện tại tôi hoàn toàn không có thời gian an táng cậu… Có lẽ, số mệnh của phù thủy chính là chết trên đường truy tìm chân lý!” 

Học đồ nói với thi thể bạn mình một phen, sau đó chuẩn bị rời đi.

“Chà chà! Ngay cả thi thể đồng bạn của mình đều không để ý, thật sự là lãnh huyết!” 

Giọng một cô gái từ trên không truyền đến.

“Ai? Là ai?” Học đồ lập tức như con thỏ lùi về sau vài mét, trong tay gắt gao cầm một vật màu đen như quyển trục.

“Ha ha! Nhìn hắn kia, giống như một con thỏ bị chó săn đuổi đến mức không có chỗ để trốn!” 

Giọng nói của cô gái kia lại lần nữa vang lên, trên tán cây cách đó không xa run run một hồi, một cô gái mặc áo bào xám xuất hiện trước mắt học đồ.

Trên người nữ học đồ này mặc quần áo và trang sức của Bạch Thụ Lâm Thành Bảo, khiến tên học đồ vốn chuẩn bị dốc sức liều mạng không khỏi khẽ thở ra.

“Hừ! Phế vật!” 

Ở chung quanh lại vang lên tiếng của một thanh niên, từ trong bóng tối một thanh niên đi ra, trên người cũng mặc quần áo của Ca Đặc Hiền Giả Phòng Nhỏ, ngoài tay phải đều là màu bạc, tản ra màu sắc mượt mà, hơn nữa phản chiếu ra lùm cây chung quanh.

“Hình tượng này?” 

Học đồ kia run tay lên, quyển trục trực tiếp rơi trên mặt đất, “Ngân Trảo Tác Luân! ! ! Anh là Ngân Trảo Tác Luân! ! !” 

Ngân Trảo Tác Luân là tồn tại có hung danh trong các học đồ của Ca Đặc Hiền Giả Phòng Nhỏ, tục truyền rằng con người Tác Luân tâm ngoan thủ lạt, đã từng vì một phần tài liệu thí nghiệm mà trực tiếp diệt hết người bình thường trong một thôn trang!

Tuy đây là tin vịt, nhưng học đồ này ở trong học viện từng tận mắt nhìn thấy Tác Luân đối đãi với địch nhân của hắn như thế nào —— Đó thật sự là cảnh tượng giống như chốn địa ngục!

Ca Đặc Hiền Giả Phòng Nhỏ mặc dù là thế lực bạch phù thủy, nhưng thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một số học đồ có thiên phú chiến đấu và tài tình cực kỳ xuất chúng, rất rõ ràng, Tác Luân này cũng là một trong số đó.

Tác Luân mặc kệ một học đệ đã sắp bị dọa ngất đi, đi thẳng tới bên cạnh thi thể kiểm tra lên.

“Thủ đoạn rất cay độc! Dùng gai đất pháp thuật! Xem khoảng cách này, địch nhân hẳn là đột nhiên phát động pháp thuật ở khoảng cách tầm 20m, đây là khoảng cách hạn chế lớn nhất của gai đất thuật! Địch nhân ở phương diện vận dụng cùng đo lường tính toán pháp thuật cấp 0 có thiên phú cực cao!” 

Tác Luân liếm tay phải màu bạc của mình một chút, khóe miệng lộ ra một nụ cười dữ tợn.

“Hắn là của tao! ! ! Tôi sẽ tự mình săn giết hắn, để cho thế nhân biết trêu chọc Ca Đặc Hiền Giả Phòng Nhỏ chúng ta sẽ gặp hậu quả thế nào! ! !” 

“Về phần mày!” Tác Luân khinh thường nhìn thoáng qua học đồ ở bên cạnh nơm nớp lo sợ.

“Cút! ! ! !” 

“Vâng! Vâng! Đại nhân! ! !” Học đồ kia gật đầu, như nai con bị hoảng sợ nhanh chóng chạy đi, trong chớp mắt đã chạy xa mấy trăm mét, thậm chí trên người còn dùng pháp thuật gia tốc.

Nhìn bóng lưng học đồ kia, cô gái hắc hắc cười lạnh: “Đúng là phế vật! ! ! Nếu không phải học viện có ước định, tôi đã sớm giết chết hắn!”

“So với hắn, tôi càng thấy hứng thú với học đồ của Hắc Cốt Lâm này hơn! !” 

Tác Luân lè lưỡi, lưỡi dài màu hồng giống như lưỡi rắn độc: “Tôi đã không thể chờ đợi muốn được nếm thử xem máu tươi của học đồ kia có mùi vị gì rồi!” 

...

“Chip! Mở tối đa phạm vi dò xét!” 

Lôi Lâm vừa không ngừng chạy vội trên một con đường màu trắng dùng đá cuội rải thành, vùa phát ra mệnh lệnh.

Trong bí cảnh, công năng của Chip cũng bị ảnh hưởng, phạm vi dò xét nhỏ hơn, nhưng khả năng báo động trước cùng dò đường thì vẫn là dư xài.

Một bộ hình chiếu 3D màu xanh da trời lập tức xuất hiện trước mắt Lôi Lâm.

Trong địa đồ, đường nhỏ do đá cuội màu trắng rải thành giống như hoa văn, vây quanh một hoa viên hình tròn trung tâm không ngừng thay đổi.

Hơn nữa, Chip kiểm tra đo lường ra trên vùng đất này có lượng nhỏ phóng xạ nồng độ rất thấp, chứng tỏ lúc trước phù thủy sử dụng nơi này rất cẩn thận, ngay cả đất đều động tay động chân.

Nhưng rõ ràng không có vật gì có giá trị, rất hiển nhiên, trước khi bí cảnh này bắt đầu dùng đã bị vơ vét qua một chuyến.

“Nếu muốn nhặt tiện nghi của phù thủy, xem ra tương đối khó khăn!” 

Lôi Lâm nhún vai, tiếp tục tiến lên.

“Keng! Phía trước xuất hiện sinh vật loài người, phán đoán là học đồ phù thủy, số lượng: Ba người!” 

Chip truyền đến nhắc nhở, trong mắt Lôi Lâm lóe hào quang, lặng lẽ sờ soạng lên.

Tổ ba người này là do hai nam một nữ tạo thành, thanh niên đi ở giữa rõ ràng đã đạt tới cảnh giới học đồ cấp ba.

Lúc này, đoàn thể nhỏ này chính là đang chạy đến phương hướng hoa viên.

“Tôi nói này, chúng ta có cần mạo hiểm như vậy sao?” Thanh niên đi ở phía sau cùng bắt đầu phàn nàn: “Chúng ta vẫn nên mau chóng đi tụ hợp cùng học đồ khác đi! Chỉ cần chúng ta cùng nhau tạo thành phép thuật trận pháp, vậy thì không cần sợ gì nữa rồi…” 

“Câm miệng! ! !” Thanh niên đi ở giữa cũng không quay đầu lại: “Đi theo đại quân học viện hành động, có thể có bao nhiêu điểm công lao? Trước khi tao đã nghe ngóng, nơi này chính là một bí cảnh phù thủy vứt đi! Bí cảnh! ! ! Chỉ cần chúng ta có thể kiếm được chút đồ vật, thì nửa đời sau đều không cần lo nghĩ nữa, thậm chí, còn có thể tấn cấp trở thành phù thủy đây!” 

Nói xong lời cuối cùng, trên mặt học đồ chính giữa hiện ra vẻ hướng tới.

“Nếu mày không muốn, đại khái có thể trở về theo đường cũ! Nhìn Mã Lệ xem, cô nàng đều không nói gì thêm!” 

“Được rồi! Được rồi!” 

Học đồ đi ở phía sau ngậm miệng lại, thoạt nhìn là chấp nhận cách nói của học đồ ở chính giữa.

Dù sao, hắn và Mã Lệ cũng chỉ là học đồ cấp 2 , địa vị kém xa học đồ cấp ba.

“Thế là được rồi, chúng ta còn muốn…” Học đồ đi chính giữa vẫn chưa nói xong, đột nhiên một ngón tay chỉ phía trước, “Mau nhìn! Đó là cái gì?”

Trên một mảnh đất trống phía trước ba người, một học đồ mặc áo bào xám Hắc Cốt Lâm đang hoảng sợ nhìn bọn hắn, trong tay còn cầm một đóa hoa màu tím mang theo gai ngược, ở giữa đóa hoa có vòi xúc tu vươn ra, trực tiếp rủ xuống trên mặt đất.

Nhìn thấy tổ ba người tới, học đồ của học viện Hắc Cốt Lâm này lại càng hoảng sợ, nhanh chóng chạy đi.

” Học đồ của học viện Hắc Cốt Lâm! Vẫn chỉ là cấp 1! ! ! Trên tay hắn chính là…Hoa Râu Sói?” 

Học đồ cấp ba đi giữ mở to miệng, giống như có thể nuốt vào mấy quả trứng gà vậy.

“Giết hắn đi! Hoa Râu Sói chính là tài liệu quý hiếm có giá trị gần nghìn ma thạch!” 

Học đồ cấp ba rống to một tiếng, trực tiếp đuổi theo.

Sưu sưu! ! ! Nhanh hơn hắn chính là học đồ cấp 2 đằng sau , chỉ thấy trên người hắn xuất hiện một cơn gió lốc màu xanh lá, tốc độ trực tiếp nhanh hơn mấy lần, đuổi theo học đồ Hắc Cốt Lâm.

“Ô! Đáng chết! Không phải tao đã nói không đến lúc sinh mệnh nguy cấp thì tuyệt đối không thể dùng sao?” 

Tên học đồ cấp ba chính giữa hung hăng vỗ đầu một cái, trở tay ôm Mã Lệ vào, “Nắm chặt, tôi muốn tăng tốc độ!” 

“Buông hoa Râu Sói ra!” Học đồ cấp 2 ra sức đuổi theo, tiếng nói bởi vì vô cùng hưng phấn mà khàn khàn.

“Chỉ là học đồ cấp 1, mình hoàn toàn có thể giết hắn đi! Đây chính là hoa Râu Sói ah! ! !” 

Lúc này, một tia tham lam dục vọng như hạt giống nẩy mầm trong lòng học đồ trẻ tuổi.

“Mày muốn làm gì?” 

Khi học đồ trẻ tuổi có ý nghĩ này, đội trưởng mang theo Mã Lệ đã chạy tới.

“Không! Không có gì! ! !” Nhìn ánh mắt đội trưởng nhà mình lóe ánh sáng lạnh, học đồ trẻ tuổi giống như bị một chậu lạnh buốt nước lạnh dội xuống đầu, dục vọng gì đó đều biến mất sạch sẽ.

“Đừng để hắn trốn vào lùm cây!” Đội trưởng học đồ cấp ba phát ra mệnh lệnh.

“Được rồi!” 

Học đồ trẻ tuổi cố nén nỗi lòng, cùng đội trưởng đuổi theo học đồ đang chạy trốn ở phía trước.

100 mét!

50 mét!

30 mét!

20 mét!

10 mét!

Khoảng cách hai bên bị không ngừng gần hơn, học đồ trẻ tuổi thậm chí đã có thể nhìn thấy vẻ sợ hãi trên gương mặt đối phương.

” Hoa Râu Sói! Hoa Râu Sói là của chúng ta rồi! Cho dù ba người phân chia, tối thiểu cũng có mấy trăm ma thạch ah!” 

Ánh mắt học đồ trẻ tuổi cực nóng, nhìn học đồ chạy trốn phía trước thật giống như nhìn thấy vô số ma thạch.

Ngay khi tổ ba người sắp đuổi lên học đồ trước mặt.

Ầm! ! ! ! ! !

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play