Vẻ mặt Lôi Lâm thoáng nhu hòa đi một chút, hắn còn nhớ rõ vẻ bi thống và kiên cường trên mặt thiếu nữ bất hạnh này lúc trước. 

“Có thể nhìn thấy bạn thật sự là quá tốt , Cổ Lực Tra cùng Đa Đa Lệ Nhĩ thế nào rồi ?” 

Lôi Lâm mỉm cười nói.

Nghe được câu hỏi này, thân thể Ny Ty dưới lụa đen khẽ run lên, giọng nói cũng chuyển thành ảm đạm: “Đều đã chết hết, không chỉ bọn hắn, còn cả đám Khắc Lôi Uy Nhĩ, Bối Lỗ, những đồng bọn đi cùng chúng ta từ Khoa Lý quần đảo tới, tối thiểu đã chết hơn một nửa…” 

“Xin lỗi…” 

Lôi Lâm cũng không biết nên nói gì cho phải, Tuy hắn đã sớm lộ ra một chút tin tức, nhưng nói rất mơ hồ, đám Khắc Lôi Uy Nhĩ có thể nghĩ đến hay không, sau khi nghĩ đến có thể để ý hay không, đều là chuyện không thể xác định.

Hơn nữa, cho dù bọn họ phát hiện ra điểm không đúng, bản thân cũng chỉ là mấy học đồ cấp 1, cấp 2 , lại không có thiên phú gì đặc thù, không được đãi ngộ khác biệt từ học viện, có thể thuận lợi rời đi hay không cũng rất khó nói.

Quả nhiên, Ny Ty tiếp tục nói: “Sau khi chúng tôi nhận được tin tức của bạn, đãtụ hội mấy lần, nhưng đều không có biện pháp gì tốt, sau đó không lâu, học viện Hắc Cốt Lâm tuyên bố toàn bộ trường học giới nghiêm , bất kỳ học đồ nào cũng không được rời khỏi phạm vi học viện, nếu không sẽ lập tức đánh giết… Sau đó, chiến tranh đã kéo đến…” 

Trong trận chiến giữa hai học viện khổng lồ, Phù Thủy chính thức mới là lực lượng chủ yếu, đám Khắc Lôi Uy Nhĩ còn chưa đạt tới cả mức học đồ cấp ba, làm bia đỡ đạn cũng có chút miễn cưỡng, tử thương thảm trọng mới là chuyện bình thường.

Lôi Lâm cũng không biết nói lời an ủi thế nào, Ny Ty cũng không nói tiếp nữa, hiện trường lập tức rơi vào trầm mặc.

“Nhiệm vụ đã ghi chép, xác định là hoàn thành! ! Đây là thù lao cho ngài, mời kiểm tra và nhận! ! !” 

Lúc này, cô gái tàn nhang đứng trong quầy rốt cục ngẩng đầu lên, dùng bút lông ngỗng viết gì đó trên một tấm da dê mặt, cuối cùng đưa một túi da nhỏ cho Lôi Lâm.

Lôi Lâm ước lượng, trong túi da truyền ra tiếng ma thạch va chạm.

“Tôi còn có việc, tạm biệt!” 

Lôi Lâm nói với Ny Ty một câu, sau đó lập tức rời khỏi nơi này.

“Nhiệm vụ đã giao xong, nên đi gặp đạo sư!” 

Lôi Lâm đi xuyên qua khu hoa viên, đi vào phòng thí nghiệm lúc trước của Quả Pháp Đặc đạo sư.

Đông đông đông! ! !

Lôi Lâm gõ cửa, cửa lớn lập tức cọt kẹt mở ra, lộ ra một thiếu nữ xinh đẹp bên trong.

Thiếu nữ thấp hơn Lôi Lâm nửa cái đầu, có mái tóc màu xanh lục xinh đẹp, dáng người cực kỳ nóng bỏng, bởi vì áp sát quá gần, thậm chí Lôi Lâm có thể ngửi thấy được mùi hương trên người thiếu nữ.

“Bích Cơ! Đã lâu không gặp!” Lôi Lâm nhẹ nhàng nói.

“Cậu là… Lôi Lâm! ! !” Thiếu nữ có mái tóc màu xanh lục đầu tiên là nghi hoặc đánh giá Lôi Lâm vài lần, sau đó lập tức hoan hô một tiếng, trực tiếp nhào tới trên người Lôi Lâm.

Cảm thụ được bộ ngực mềm mại đầy đặn của người trước mặt, dưới mũi còn truyền đến mùi thơm, trong lòng Lôi Lâm không khỏi thầm than cô gái lúc trước cũng rốt cục đã trưởng thành.

“Tốt rồi! Em tới gặp Quả Pháp Đặc đạo sư đấy!” 

Lôi Lâm đợi thật lâu cũng không thấy thiếu nữ trên người đi xuống, đành an ủi vỗ bờ vai của cô nàng rồi nói.

“Lão sư đang ở bên trong, có cả Mai Lâm ở đó!” Bích Cơ xoa xoa đôi mắt hơi đỏ lên, trên gương mặt tinh xảo tươi cười: “Em không sao cả, thật sự là quá tốt…” 

Lôi Lâm gật gật đầu, đi vào phòng thí nghiệm.

“Lôi Lâm! ! !” Người đi ra chính là Mai Lâm, tướng mạo của hắn không có gì thay đổi so với ba năm trước đây, chỉ là khí chất trên người càng thêm ổn trọng cùng thành thục, sau khi nhìn thấy Lôi Lâm, trên mặt của hắn cũng cố nở một nụ cười khó coi.

“Mai Lâm học trưởng!” Lôi Lâm hơi khom người. Hắn biết cơ bắp trên mặt Mai Lâm học trưởng sau một lần thí nghiệm dược tề đã bị tổn thương không thể trị hết, về sau rất khó biểu hiện ra vẻ mặt bình thường, cũng không để trong lòng.

Sau đó, Lôi Lâm đi vào phòng thí nghiệm.

Trong này chỉ có một bàn thí nghiệm màu đen, bên cạnh bàn thí nghiệm, một người đàn ông trung niên tóc bạc buông xuống ống nghiệm trong tay, một đôi mắt màu vàng óng trực tiếp nhìn thẳng vào hai mắt Lôi Lâm.

“Trên người của trò, tôi ngửi thấy được hương hoa Hư Không rất nhạt, xem ra trò thật sự đã dùng cánh hoa từ bông hoa Hư Không!” 

Quả Pháp Đặc nhìn chằm chằm vào Lôi Lâm thật lâu, mới lộ ra dáng tươi cười, “Thật là chàng trai may mắn!” 

“Ha ha…” Lôi Lâm sờ sờ cái ót, lộ ra một nụ cười ngại ngùng, trong lòng lại âm thầm vui mừng.

Sau khi hắn quyết định dùng lý do là đã dùng bông hoa Hư Không để thăng câp, trong ba năm này, hắn một mực lợi dụng Chip nếm thử phối trí ra tài liệu tương tự như bông hoa Hư Không.

Trải qua vô số thí nghiệm, hắn đã nhận được một loại dược tề, có thể tản ra mùi hương tương tự 99. 98% với bông hoa Hư Không, để giấu diếm đi át chủ bài.

Đương nhiên, loại thuốc này chỉ có mùi hương tương tự bông hoa Hư Không, bản thân lại không hề có một chút hiệu quả nào.

Trước khi về đến học viện, Lôi Lâm đã đặc biệt phun lên trên người mình một chút, hiện tại xem ra quả nhiên có thể lừa dối vả Quả Pháp Đặc đạo sư.

Về sau, Lôi Lâm chỉ cần một mực chắc chắn rằng bông hoa Hư Không đã bị hắn dung hết sạch rồi, vậy dĩ nhiên là không tìm thấy sơ hở gì.

“Bất kể nói thế nào, trước hai mươi tuổi mà trò đạt tới học đồ cấp ba, đã có thể tính là học viên hạch tâm trong học viện, chỉ cần đi tới giáo vụ đăng ký một chú, phúc lợi cùng đãi ngộ đều sẽ tăng lên. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play