Bên ngoài phần mộ đầy vết rách, trên đỉnh thậm chí còn sụp đổ một phần, còn lại cũng là vẻ lung lay sắp đổ, Lôi Lâm nhìn mà có chút bận tâm, dường như chỉ cần hắn khẽ vươn tay đầu ngón tay ra thì phần mộ như cả tòa thành này sẽ triệt để sụp đổ.

“Đứng lại! Người từ ngoài đến, nếu như không thể đưa ra tín vật, ta sẽ để cho ngươi biết cái gì là phải trả một giá lớn! ! !” 

Hai bức tượng đá trước cổng cũng đã hư hao, lúc trước thằn lằn hai cánh và chó hai đầu cũng chẳng biết đã đi đâu, khi Lôi Lâm đang muốn đi vào, một giọng nói chói tai giống như kim loại ma sát vang lên.

Kèm theo tiếng nói là một bóng đen lớn từ đỉnh mộ địa nhanh chóng xuống, bóng đen này rõ ràng cao gấp đôi người bình thường, tay rất dài, trực tiếp vượt qua lòng bàn chân, trên bò cực kỳ nhanh chóng trên đỉnh mộ địa.

Tuy mặt ngoài phần mộ đầy vết rách, nhưng bóng đen này leo trèo như thế cũng không khiến vách tường dao động, hiển nhiên kiến trúc trong học viện Hắc Cốt Lâm cũng không phải yếu ớt như vẻ ngoài.

BINH! ! Bóng đen đột nhiên nhảy lên, thân ảnh khổng lồ hạ xuống mặt đất, bóng mờ triệt để bao trùm Lôi Lâm ở bên trong.

Ầm! ! ! Bóng đen nhảy xuống đất, bụi đất cuốn lên.

Lôi Lâm híp mắt, rốt cục thấy được toàn thân bóng đen—— đây là một quái vật cực lớn có vẻ như tinh tinh, toàn thân đều bị một lớp bụi sắc bằng đá bao trùm, hai tay trực tiếp chống trên mặt đất.

“Keng! Phát hiện ra sinh vật năng lượng cao, so sánh trong kho tài liệu, phán đoán là Nham Thạch Tinh Tinh!” Tiếng thông báo của Chip nhanh chóng vang lên.

Nham Thạch Tinh Tinh cũng là một loại sinh vật trong phù thủy giới, sức chiến đấu vượt Phù Thủy chính thức bình thường.

“Ta cảm nhận được tín vật chấn động trên thân thể ngươi, lấy ra! ! !” 

Nham Thạch Tinh Tinh nhìn Lôi Lâm một cái, lại dùng cái mũi cực lớn ngửi ngửi trên người Lôi Lâm, khi Tinh Tinh tới gần, mùi hôi thối cực kỳ nồng cũng bay qua, Lôi Lâm cố gắng lắm mới nhịn được ý mướn nhíu mày.

“Tín vật?” 

Lôi Lâm chỉ hơi nghĩ một chút, rồi vội vàng lấy từ trong bao ra miếng sắt màu đỏ lúc trước lấy được khi xác nhận nhiệm vụ.

“Hóa ra là cái này! ! !” 

Nham Thạch Tinh Tinh nhận miếng sắt, nuốt cả miếng sắt màu đỏ vào bụng, nó giống như ăn được mỹ vị vậy, rõ ràng còn nhắm mắt hưởng thụ dư vị.

“Là học đồ của học viện Hắc Cốt Lâm, lúc trước xác nhận nhiệm vụ ra ngoài!” 

Đã qua hơn mười giây, hai mắt cực lớn của Nham Thạch Tinh Tinh vốn nhắm lại đã mở ra, rồi nói với Lôi Lâm: “Tiểu tử, vào đi thôi! ! !” 

“Mời tiếp nhận tế phẩm của ta!” Lôi Lâm nghĩ một chút, sau đó đưa về phía Nham Thạch Tinh Tinh một nảu trái cây như chuối tiêu.

“Vòi voi tiêu! Không tệ không tệ! ! !” Đại tinh tinh gật gật đầu, cầm cả nải hoa quả vào trong tay, không thể chờ được vặt một quả ném vào miệng.

“Ta muốn hỏi một chút, hai vị khán thủ giả lúc trước ở nơi nào?” 

Lôi Lâm nhìn con Nham Thạch Tinh Tinh này ăn rất vui vẻ rồi mới cẩn thận hỏi một câu.

“Chết rồi!” Đại tinh tinh cũng không quay đầu lại, nói một câu khiến Lôi Lâm khẽ thở dài.

Đây là kết quả hắn đã sớm đoán được, hai khán thủ giả lúc trước rõ ràng là một lực lượng phòng hộ học viện, khi bị công kích cũng là vị trí dễ bỏ mình nhất.

Lại thi lễ một cái rồi Lôi Lâm tiến vào cửa học viện Hắc Cốt Lâm.

Tia sang lờ mờ, thang lầu xoay tròn hướng xuống phía dưới, tất cả đều vẫn giống như khi Lôi Lâm rời khỏi học viện.

Nhưng không biết vì sao, có lẽ là bởi vì đã tấn chức lên học đồ cấp ba, lực lượng tinh thần tăng nhiều, Lôi Lâm có thể phát hiện, trên vách tường cùng mặt ngoài gạch đá có một số vết cắt, vẫn còn vết máu, thậm chí, bên tai Lôi Lâm còn mơ hồ truyền đến tiếng vong hồn gào khóc.

Đối với Lôi Lâm đã tiến hành rồi rất nhiều thí nghiệm nghiên cứu Linh Thể ở thành Cực Dạ, hắn tuyệt đối sẽ không nghe lầm loại thanh âm này.

Trên đường đi gặp được học đồ rõ ràng đã ít đi, Lôi Lâm đoán còn không còn một nửa như lúc trước , ngay cả khu giao dịch cùng khu nhiệm vụ vốn rất náo nhiệt, lúc này cũng có cảm giác trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, nhìn rất là thê lương.

Trước quầy khu nhiệm vụ, Lôi Lâm đưa quả cầu thủy tinh ghi chép cùng một mảnh lân xác của cự xà Mạn Khắc Tư Đặc lên.

“Tôi đến giao nhiệm vụ! ! !” 

“Được, xin chờ một chút!” Quầy hàng ở khu nhiệm vụ lại thay người rồi, lần này là một thiếu nữ trên mặt đầy tàn nhang, xem ra chỉ là học đồ cấp 2 .

Trong khi chờ đợi, Lôi Lâm nhàm chán nhìn xem chung quanh.

Người ở khu nhiệm vụ tuy thiếu đi rất nhiều so với trước, nhưng số lượng lại nhiệm vụ trên vách tường không giảm trái lại còn tăng, hơn nữa các hạng ban thưởng đều là tang mạnh, Lôi Lâm đoán những nhiệm vụ này có độ khó giống lúc trước nhưng ban thưởng chho nhiệm vụ rõ ràng đã tăng lên gần gấp đôi! ! !

Đây rõ ràng là chuyện không bình thường, khiến đáy mắt Lôi Lâm lóe lên tinh quang.

” Lôi Lâm! ! !” Một tiếng gọi sau lưng Lôi Lâm vang lên, trầm thấp và khàn khàn.

Lôi Lâm xoay đầu lại, chỉ thấy được một hình người mập mạp toàn thâ bọc trong lụa đen, cũng còn có mùi hôi thối như cống thoát nước trực tiếp truyền tới.

“Bạn là… Ny Ty! ! !” Lôi Lâm trừng to mắt.

Đối với dáng vẻ này, hắn tự nhiên khắc sâu ấn tượng, hơn nữa Chip cũng có ghi chép.

“Bạn rõ ràng còn nhớ rõ tôi!” Trong giọng nói của Ny Ty mang theo một tia kích động, đồng thời trên người tràn ra một cỗ sóng năng lượng, căn cứ vào Chip dò xét, rõ ràng đã có đẳng cấp học đồ cấp 2 .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play