“Trò năm nay mới 17 tuổi, rõ rang đã đến cảnh giới học đồ cấp ba!” Trong giọng nói của Quả Pháp Đặc rõ ràng mang theo một tia kích động: “Trước hai mươi tuổi đã thành học đồ cấp ba, tương lai có khả năng rất lớn tấn cấp thành Phù Thủy chính thức, nhưng học đồ có thành tựu như thế thật sự rất thưa thớt, cho dù là sư huynh Mai Lâm của trò, cũng phải đến năm hắn hai mươi mốt tuổi mới thành công tấn cấp lên cấp ba…”
Nếu Quả Pháp Đặc biết Lôi Lâm chỉ đi ra ngoài học viện một năm về đã thành công tấn cấp lên học đồ cấp ba, chỉ sợ sẽ trực tiếp kinh hô thiên tài!
Nhưng khiêm tốn cẩn thận luôn luôn là chuẩn tắc xử sự của Lôi Lâm, đối với sự kinh ngạc của đạo sư, Lôi Lâm khẽ khom người: “Em chỉ là có vận khí tốt, đã tìm được một bông hoa Hư Không…”
Hoa Hư Không là một loại thực vật kỳ dị, cánh hoa hiện ra màu tím, có thể kích thích phù thủy tinh thần thật lớn, có tác dụng thăng cấp lực lượng tinh thần, một điểm mấu chốt nhất là quy luật hoa Hư Không sinh trưởng phi thường kỳ quái , có thể xuất hiện ở bất kỳ nơi nào trên đại lục, thậm chí, các phù thủy còn từng phát hiện được tung tích loại thực vật này ở đáy biển cùng miệng núi lửa.
Hơn nữa, hoa Hư Không còn có một tập tính đặc thù, chính là một khi hoa của nó bị hái xuống, cả cây sẽ lập tức tự thiêu hủy, không còn bất cứ dấu vết gì.
Đây tự nhiên là một lý do mà Lôi Lâm đã sớm nghĩ kỹ, sau khi hắn thông qua Chip tìm được loại thực vật kỳ dị này đã chuẩn bị lấy ra làm lý do chính mình tấn cấp.
Trong lịch sử, cũng không phải không có học đồ cấp hai dùng hoa Hư Không mạnh mẽ trùng kích trở thành học đồ cấp ba.
“Hoa Hư Không?” Từ trong lỗ tai truyền đến tiếng Quả Pháp Đặc kinh hô, “Thậm chí ngay cả loại tài nguyên mà phù thủy cũng quý trọng đều có thể bị trò tìm được… Đây chính là tài liệu đỉnh cấp, một cánh hoa đều giá trị mấy ngàn khối ma thạch… Thậm chí còn có thể trợ giúp phù thủy tấn cấp…”
Nhưng vận khí vốn chính là chuyện thập phần khó có thể suy đoán trên thế giới, Lôi Lâm lại một mực chắc chắn chính mình đã dùng hết cả bông hoa Hư rồi, Quả Pháp Đặc cũng không có biện pháp.
Tiếp đó, hai thầy trò xa cách từ lâu lại hàn huyên về những chuyện mà Lôi Lâm trải qua trong thời gian này, đặc biệt khi Quả Pháp Đặc biết Lôi Lâm đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ của học viện giao cho, còn biểu đạt ra chúc mừng.
Nói tới cuối cùng, vẻ mặt Lôi Lâm chuyển thành nghiêm túc: “Đạo sư, liên quan với việc học viện triệu hồi học đồ…”
Hắn sở dĩ không trực tiếp đi học viện hỏi chuyện này, tự nhiên vì sợ hãi đó là một bẫy rập, hoặc là học viện Hắc Cốt Lâm có tính toán gì, muốn hi sinh một đám học đồ.
“...” Quả Pháp Đặc ở bên kia yên lặng một hồi, một lúc lâu sau mới lên tiếng lần nữa.
“Lần này triệu hồi học đồ là được viện trưởng cùng toàn thể ban trị sự đồng ý rồi làm ra quyết định, tôi có thể cam đoan với trò, lệnh triệu hoán không phải giả, nhưng…”
Quả Pháp Đặc giống như đang muốn nói lại thôi, Lôi Lâm cũng nín thở, không dám quấy nhiễu đạo sư.
“Vốn dĩ nếu như trò vẫn là học đồ cấp 2 như lúc trước thì tôi cũng không tán thành để trò trở về học viện lúc này, nhưng nếu trò đã là học đồ cấp ba thì khác, tôi hỏi trò, em có muốn tấn chức lên Phù Thủy chính thức sao?”
Quả Pháp Đặc đột nhiên hỏi một câu.
“Phù thủy cấp 1 là khởi điểm chính thức trên con đường phù thủy tìm kiếm chân lý, em đương nhiên muốn thành công tấn cấp!” Lôi Lâm trầm thấp.
“Đã như vậy thì trở lại đi! Đến lúc đó tôi sẽ nói tất cả cho em biết! Hiện tại thời gian không còn nhiều…” Lỗ tai màu hồng phấn một hồi run rẩy, lập tức nổ tung ra, biến thành một đán mây trôi nổi ở giữa không trung.
Trong sơn động trống rỗng, tiếng nói cuối cùng của Quả Pháp Đặc còn đang vang vọng: “Nhớ kỹ! Lần này cơ hội rất khó được, nhưng cũng kèm theo nguy hiểm, nếu như em muốn đi được càng xa trên đường phù thủy, hơn thì hãy mau trở lại!”
Lôi Lâm nhìn sương mù màu hồng phấn dần dần tiêu tán, lâm vào trầm ngâm.
Hôm nay trò chuyện từ xa cùng Quả Pháp Đặc, tuy thời gian tương đối ngắn, nhưng giúp hắn thoáng hiểu được tình huống hiện tại của học viện.
Từ lần trò chuyện này hắn có thể biết, học viện Hắc Cốt Lâm thật sự đã thoát khỏi nguy cơ, nhưng chiến tranh dường như còn kéo dài, đây cũng là lý do vì sao học viện cứng rắn triệu hồi học đồ về.
Hơn nữa, nguy hiểm luôn đi cùng kỳ ngộ, xem ý tứ của Quả Pháp Đặc đạo sư, dường như nếu như bây giờ đi về, cũng có không ít chỗ tốt, thậm chí quan hệ đến con đường tiến giai về sau của Lôi Lâm.
“Phù Thủy chính thức!”
Lôi Lâm đi đến cửa động, nhìn đen kịt bầu trời bên ngoài, vẫn còn tích tí tách mưa to, không khỏi phát ra cảm thán.
Trong mấy ngày nay, hắn không phải không hề làm gì ngoài chuyện chạy trên đường, cũng đi tới mấy phiên chợ phù thủy xem thử, nhưng bất luận hắn ra bao nhiêu ma thạch, trong phiên chợ đều không có bất kỳ tư liệu nào liên quan với Phù Thủy chính thức có thể bán ra, thậm chí, ngay cả phương pháp như thế nào đạt được những tin tình báo này, trong phiện chợ cũng không có ai buôn bán.
Xem ra, giống như có một bàn tay vô hình trực tiếp giấu đi toàn bộ tư liệu liên quan với Phù Thủy chính thức, không cho phép bất luận kẻ nào biết.
“Muốn làm đến loại trình độ này, tối thiểu phải được tuyệt đại bộ phận tổ chức phù thủy ở Nam Hải bờ chống đỡ, mới có thể hình thành cục diện lũng đoạn tri thức…”