“Ánh sáng! Phía trước có ánh sáng!”
Một sĩ binh đi tuốt ở đàng trước hô to.
Lôi Lâm nhìn một chút, quả nhiên phía trước thông đạo xuất hiện một cửa động tản ra ánh sáng.
“Đi vào!” Hai tay Kiệt Khắc Tốn Tử tước nắm chặt đại kiếm, là người thứ nhất vọt vào.
Những người khác nhanh chân đuổi kịp.
Ánh sáng chói mắt không ngừng chiếu xuống! ! !
Đôi mắt Lôi Lâm kịch liệt đau nhức, nước mắt không tự chủ được chảy ra, vội vàng dùng bàn tay che kín mắt.
“Ah!” “Quái vật!” “Cẩn thận!”
Từng tiếng kêu ầm ĩ vang lên, cùng lúc đó, tiếng binh khí vũ động cũng vang lên.
“Cảnh cáo! Phía trước xuất hiện công kích! Phương án ứng đối tốt nhất: Lui về phía sau, ngồi xổm xuống!” Chip lên tiếng nhắc nhở, hơn nữa phóng ra một màn ánh sáng màu xanh lam.
Ở trên màn ảnh, một móng vuốt sắc bén lớn cỡ bàn tay một người đang chộp tới mặt Lôi Lâm!
Lôi Lâm vội vàng lui về sau, tạm thời tránh né công kích.
Tiếng kêu thảm thiết chung quanh vẫn còn tiếp tục, dường như còn cả tiếng gào thét của Kiệt Khắc Tốn Tử tước.
Thông qua tràng cảnh mà Chip quét được, Lôi Lâm có thể trông thấy rất nhiều quái vật như con thằn lằn lúc trước đang lợi dụng ưu thế địa lý để triển khai đồ sát tiểu đội của Kiệt Khắc Tốn Tử tước.
Tập kích đến cực nhanh, đợi đến khi mắt của mấy người Kiệt Khắc Tốn Tử tước kịp phản ứng thì toàn bộ đội ngũ đã tử thương thảm trọng!
Lôi Lâm mở ra hai mắt đã một lần nữa thích ứng, quét mắt nhìn một vòng, phát hiện trên mặt đất đã có đầy thi thể, rất nhiều thi thể ở mặt ngoài còn dấu vết bị quái vật gặm cắn qua.
Lúc này đội ngũ chỉ còn lại Kiệt Khắc Tốn Tử tước cùng hai tiểu đội trưởng cấp kỵ sĩ, và người mặc áo bào tro một mực đi theo đằng sau Kiệt Khắc Tốn Tử tước.
Về phần đám học đồ phù thủy, thậm chí đều có một người té trên mặt đất, phần bụng đã nứt ra một vết thương thật lớn, máu tươi chảy ra ngoài.
Ở đỉnh động quật, từng đồ vật như con sứa màu trắng đang trôi nổi, vừa rồi ánh sáng chính là phát ra từ trên người bọn chúng.
“Loại thủy mẫu này tản ra ánh sáng, lại có thể tăng cường trong nháy mắt, sinh ra hiệu quả tương tự như đạn tia chớp, đám quái vật cũng biết phối hợp, ở phía sau tuyệt đối là có một gia hỏa có chỉ số thông minh không thấp đang chỉ huy, mới sinh ra thương vong nghiêm trọng như vậy!”
Mà đám sứa kia sau khi bộc phát ra một lần cường quang, giống như có chút uể oải, phiêu đãng ở trên không, tuy vẫn tản ra ánh sáng như trước, nhưng tuyệt đối không thể có hiệu quả chói mắt, xem ra vừa rồi hẳn là một lần công kích duy nhất.
“Đây là sứa tia chớp, một loại sinh vật dưới lòng đất, lúc trước công kích chỉ có thể dùng một lần, kế tiếp chúng nó cần nghỉ ngơi một ngày mới có thể một lần nữa phát ra công kích cường quang!”
Mai Nhĩ Phỉ Lặc đứng bên không biết lấy từ nơi nào ra một quyển sách, nâng ở ngực.
“Chúng ta phải giải quyết không phải những ký sinh thể chung quanh này, mà là người ở chính giữa kia!” Lôi Lâm chỉ tới vị trí trung tâm huyệt động, khẽ cười khổ nói.
Vừa rồi đám người Lôi Lâm tiến vào chính là một huyệt động cực lớn dưới lòng đất, trên đỉnh đầy thạch nhũvà tia chớp sứa, giúp Lôi Lâm có thể nhìn rõ tình huống bên trong động huyệt không sót gì.
Lúc này trong huyệt động, có thật nhiều biến dị quái vật tương tự lúc trước họ từng thấy, có thằn lằn, gấu ngựa, con nai, tối thiểu có mười mấy con, mà ở giữa chúng nó, một con cự xà màu vàng, giống như vương giả được những quái vật khác vây ở trung tâm.
“Là Mạn Khắc Tư Đặc —— Cự xà Mạn Khắc Tư Đặc Héo Rũ !” Quyển sách trên tay Mai Nhĩ Phỉ Lặc rơi trên mặt đất, phát ra một tiếng phịch.
“Chip, quét qua!” Lôi Lâm khẽ động.
“Héo Rũ cự xà —— Mạn Khắc Tư Đặc (nửa thành thể) có lực lượng: 11. 9; nhanh nhẹn: 6. 5; thể chất: 14; tinh thần: 8
Kỹ năng: 1- Ký sinh, trong người Mạn Khắc Tư Đặc có thể sinh ra hạt giống tính ô nhiễm rất mạnh, ký sinh trong cơ thể những sinh vật khác, chế tạo ra cấp dưới.
2- Héo Rũ, nơi Mạn Khắc Tư Đặc đi qua, thực vật sẽ hoàn toàn mất đi hoạt tính, biến thành chất dinh dưỡng cho Mạn Khắc Tư Đặ, một con Mạn Khắc Tư Đặc trưởng thành, có được lực lượng cấp bậc Phù Thủy chính thức, có thể biến cả một mảnh rừng rậm đang tươi tốt hóa thành tro tàn.”
” Nơi phát ra tư liệu: 《 Bộ sưu tập sinh vật 》, 《Du ký của Nê Cách Nhĩ 》 ”
Trong nháy mắt Chip đã phản hồi tư liệu đến trước mắt Lôi Lâm.
“Nửa thành thể? Xem ra không phải trạng thái trưởng thành!” Lôi Lâm khẽ thở ra, lập tức quát to lên: “Mai Nhĩ Phỉ Lặc, không nên bị bề ngoài lừa, đây chỉ là một con Mạn Khắc Tư Đặc thành niên, chúng ta còn có cơ hội!”
“Không sai!” Mai Nhĩ Phỉ Lặc cẩn thận quan sát cự xà màu vàng đất, cuối cùng khôi phục lại từ trong kinh hoảng, ” Mạn Khắc Tư Đặc trưởng thành có chiều dài tối thiểu là trăm thước, con rắn to này rõ ràng không đến, số lượng loại ký sinh sinh ra cũng không đúng!”
“Con rắn to này chính là hung phạm gây ra việc rừng cây héo rũ sao?” Kiệt Khắc Tốn Tử tước đứng bên nhìn chằm chằm vào cự xà, hầu kết nhấp nhô.
“Không sai! Mạn Khắc Tư Đặc dùng chất lỏng thực vật làm thức ăn, chúng nó khá giảo hoạt cùng lười biếng, bản thân rất ghét di động, cơ bản đều để đám ký sinh thể đi thu thập đồ ăn!”
Kinh nghiệm nhân sinh phong phú giúp Mai Nhĩ Phỉ Lặc hiểu rất rõ tập tính của cự xà Mạn Khắc Tư Đặc.
“Như vậy! Chỉ cần giết nó! Sản lượng dược liệu trong Ám Dạ sâm lâm có thể khôi phục hả?” Kiệt Khắc Tốn Tử tước dùng trường kiếm chỉ vào cự xà màu vàng bị đông đảo ký sinh thể bảo hộ ở bên trong.