“Không cần nhìn nữa, lần trước tôi đánh giết loại quái vật này, cũng là tình huống này!” 

Kiệt Khắc Tốn Tử tước lấy ra một chiếc khăn tay màu trắng lau sạch trường kiếm trên tay, sau đó tra thân kiếm vào vỏ kiếm.

“Sau khi tử vong lại xuất hiện hiện tượng tự hủy!” 

Lôi Lâm hơi kinh ngạc, việc này hoàn toàn không phù hợp với quy luật sinh trưởng của sinh vật bình thường.

Nhìn khung xương còn đang toát ra khói trắng, Lôi Lâm tiến lên nhặt một khối xương cốt.

Trên xương khô màu trắng hiện đầy khe hở, giống như chỉ cần đụng nhẹ một cái sẽ vỡ vụn vậy, ngón tay Lôi Lâm vừa dùng lực, cờ-rắc! Xương khô hóa thành cốt phấn.

“Ừm, không đúng!” Lôi Lâm thoáng nhìn, chính giữa cốt phấn màu trắng phát hiện ra vài tia mạch máu màu đỏ.

“Mục tiêu tồn tại sóng sinh mệnh, kiểm tra đo lường đến vi khuẩn năng lượng cao, đề nghị chủ thể lập tức rời xa!” Lúc này, Chip quét ra kết quả cũng hiện ra trước mắt Lôi Lâm.

Lôi Lâm vội vàng ném mạch máu màu đỏ trên tay đi, đồng thời lợi dụng hạt năng lượng bắt đầu rửa sạch bàn tay.

“Làm sao vậy?” Mai Nhĩ Phỉ Lặc phát hiện ra điểm không đúng.

“Cẩn thận những xương cốt kia, bên trong còn có gì đó!” Lôi Lâm nhíu chặt lông mày, nhanh chóng lui lại một khoảng cách.

Thử! Đúng lúc này, trên khung xương thằn lằn kia đột nhiên toát ra rất nhiều mạch máu màu đỏ, xương cốt bị xuyên ra vô số lỗ thủng, xem ra mạch máu lúc trước chính là ký sinh trong cốt tủy xương cốt.

Vô số vật đỏ như máu toát ra, giống như rễ cây dây dưa vờn quanh, tụ lại trở thành một quái vật cỡ nhỏ.

Có vẻ giống quái vật lúc trước, nhưng toàn thân màu đỏ như máu, thỉnh thoảng còn có mạch máu nhô lên, không có mắt cùng miệng, bốn chân lại phi thường khỏe mạnh.

XÍU…UU!! Quái vật này có tốc độ cực nhanh, trước khi Kiệt Khắc Tốn cùng học đồ phù thủy khác kịp phản ứng đã rời khỏi vị trí lúc trước, chỉ lưu lại một đường dây nhỏ màu đỏ trong mắt đám người.

“Đuổi theo! Quái vật kia tuyệt đối có quan hệ tới chuyện rừng rậm héo rũ!” Một người toàn thân mặc màu xám áo choàng nói nhỏ vài câu bên tai Kiệt Khắc Tốn, Kiệt Khắc Tốn Tử tước lập tức phát ra mệnh lệnh.

“Người áo bào tro kia, từ trong thành Cực Dạ vẫn đi theo sau lưng Kiệt Khắc Tốn, hẳn là một thân tín, còn có năng lực dò xét phi thường cường đại!” 

Tròng mắt Lôi Lâm hơi híp, dùng Chip quét qua “Loại hình thể cùng bề ngoài này, vẫn còn chấn động như học đồ cấp 2 sao? Thú vị!” 

“Nhanh! Mau lên!” 

Nghe Kiệt Khắc Tốn ra lệnh, đội binh sĩ vốn là Hắc Thiết vệ lập tức tiến lên, Kiệt Khắc Tốn ở trung tâm đội ngũ, người mặc áo bào tro theo thật sát ở phía sau.

Đám học đồ phù thủy còn lại liếc nhìn nhau, Mai Nhĩ Phỉ Lặc có chút bất đắc dĩ: “Đuổi theo đi!” 

Lôi Lâm cố ý đè ép tốc độ, chạy song song cùng Mai Nhĩ Phỉ Lặc “Lúc trước vật kia, ông có suy đoán gì sao?” 

“Có lẽ là ký sinh thể nào đó! Căn cứ vào thực lực của ký sinh thể kia thì cơ thể mẹ tối thiểu có đẳng cấp như học đồ cấp ba, thậm chí… Phù Thủy chính thức!” Mai Nhĩ Phỉ Lặc có chút cười khổ.

Đối với Phù Thủy chính thức, tiểu đội Lôi Lâm hoàn toàn không tính là nguy hiểm gì, tùy tiện đánh ra mấy vu thuật cấp một là có thể diệt sạch cả đám Lôi Lâm.

“Cũng không đến mức đó!” Lôi Lâm lắc đầu nói, căn cứ vào Chip suy tính, thực lực của ký sinh thể kia mặc dù không tệ, nhưng chủ thể tối đa cũng mới có cường độ năng lượng như học đồ cấp ba đỉnh phong, nếu không, Lôi Lâm đã là người thứ nhất muốn chạy trốn đấy.

“Chỉ là một nhiệm vụ điều tra, mà còn là tự mình chọn đấy, thế mà còn liên lụy đến sinh vật có độ khó tối thiểu là học đồ cấp ba, vận may này…” Lôi Lâm cũng không biết nên nói chính mình như thế nào.

Trong lòng hắn lại thầm vui mừng vì chính mình lúc trước không một mình đến đây, nếu không, nếu như không có năng lực như nhân vật chính trong tiểu thuyết của kiếp trước, vào thời khắc rơi vào nghịch cảnh lại bộc phát ra năng lực thì chỉ có một con đường chết.

“Cẩn thận, chúng ta càng lúc càng đi vào sâu rồi, tôi có thể cảm nhận được trong không khí dày đặc khí tức phụ năng lượng!” 

Một phù thủy học đồ gầm lên.

Đối với phụ năng lượng, Lôi Lâm cảm thụ càng thêm rõ ràng, dù sao hắn chủ tu là hạt năng lượng hệ bóng ma, tựa như hệ thực vật hay hệ ánh sánh tương đối chú trọng nghiên cứu chính năng lượng, đối với hệ bóng ma, thời gian Lôi Lâm tiêu thụ phụ năng lượng tuyệt đối vượt qua người bình thường rất nhiều.

“Đã sắp vượt qua năng lượng vây quanh bên ngoài học viện Hắc Cốt Lâm, khó trách mình lại có cảm giác như cá gặp nước!” 

Lôi Lâm bẻ cổ áo lên cao, che khuất khóe miệng đang lộ ra vui vẻ.

Loảng xoảng! Tiếng áo giáp va chạm vang lên, đội ngũ đột nhiên dừng lại.

“Không thấy đâu nữa! Quái vật màu đỏ kia, tôi nhìn thấy nó dừng lại ở chỗ này rồi đột nhiên biến mất không thấy!” Kiệt Khắc Tốn rút ra trường kiếm: “Cảnh giới!” 

Hắc Thiết vệ đội lập tức làm thành một vòng, bảo vệ Kiệt Khắc Tốn cùng học đồ phù thủy khác ở bên trong, phòng bị đột nhiên tập kích.

“Ở đây hẳn là khu vực trung tâm khiến rừng rậm héo rũ!” Mai Nhĩ Phỉ Lặc vuốt râu nói.

“Ở chỗ này, một số thủ đoạn đã chuẩn bị trước để dò xét cũng có thể dùng!” Mai Nhĩ Phỉ Lặc lấy từ trong áo sơ mi ra một ống dược tề màu đen, mở ra nắp bình, nhẹ nhàng đổ xuống mặt đất.

Tích tích! !

Nước thuốc màu đen rơi xuống mặt đất, rõ ràng biến thành từng con con kiến thật nhỏ, không ngừng bò ra bốn phía.

Đợi đến khi toàn bộ dược tề đổ hết xuống, Lôi Lâm đoán tổng cộng có gần vạn con kiến xuất hiện. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play