Lôi Lâm cầm lên một trái cây màu tím, trái cây này chỉ to bằng ngón cái, vỏ ngoài đã hoàn toàn mất nước khô héo, trên vỏ có thật nhiều nếp uốn, trọng lượng cũng phi thường nhẹ.
“Căn cứ vào thư tịch dược hành mới ghi chép hôm qua thì đây là quả Ốc Nhĩ Đặc, một trái cây mọc trong đầm lầy!”
Lôi Lâm dung dầu ngón tay ấn lên lớp vỏ trái cây mặt: “Chip! Thu thập tin tức, thành lập kho số liệu!”
Hiện tại hắn đã không cần trực tiếp nhấm nháp dược liệu, chỉ cần thông qua tiếp xúc là có thể có được tài liệu về đặc tính bình thường.
“Keng! Đang thu thập số liệu!”
Ở trước mặt Lôi Lâm, Chip hiện ra hình chiếu màu xanh lam, ở trên có rất nhiều số liệu đang không ngừng biến hóa.
“Tên: Quả Ốc Nhĩ Đặc; địa điểm: Đầm lầy; hiệu dụng: Độc tính rất nhỏ, có thành phần hiệu quả tê liệt đã ghi chép!”
Chip phản hồi, còn chưa tốn tới một giây thời gian.
“Rất tốt, tiếp tục!” Lôi Lâm lại cầm lên rễ cây thực vật đã khô héo.
Đây là một phần mục đích Lôi Lâm kê đơn thuốc làm, hắn thông qua việc mấy năm này cho làm trợ thủ Quả Pháp Đặc đạo sư, đã ghi chép được bảy tám phần tài liệu mà Dược tề sư sử dụng trong Phù Thủy giới ở bờ Nam Hải, đều lưu trong kho tài liệu do Chip thành lập.
Nhưng một số tài liệu này đều là Phù Thủy chuyên môn bồi dưỡng ra điểm, đối với dược liệu mà người bình thường sử dụng, Chip còn chưa có ghi chép, hiện tại chính là muốn bổ sung tư liệu về phương diện.
Hơn nữa, Lôi Lâm còn mua được từ chỗ đạo sư của mình hai tở cách điều chế thượng cổ dược tề, nếu có thể tìm ra tài liệu thay thế, trải qua vô số lần thí nghiệm, tiêu hao lớn lượng tài liệu quý hiếm, ở phương diện này, dù cho Lôi Lâm có Chip, cũng là chuyện không thể phòng ngừa.
Loại tiêu hao cực lớn này, cho dù Lôi Lâm đổ hết số ma thạch trên người vào, cũng không nhìn thấy thực chất.
Nhưng nếu như dùng tài liệu phàm nhân thay thế, có thể tiết kiệm được một số lớn.
“Tuy loại ý nghĩ này có chút hão huyền, nhưng chỗ tốt chính là lợi ích thực tế rất rẻ, có tiến hành bao nhiêu lần cũng có thể, hơn nữa năng lực tính toán khủng bố của Chip, cũng có một tia hi vọng!”
Ánh mắt Lôi Lâm kiên định: “Dù sao tiêu hao bao nhiêu dược liệu, đều là tài liệu của người bình thường, chỉ cần dùng thêm một chút kim tệ, luôn có thể thu mua được, tốt hơn nhiều so với việc lãng phí ma thạch!”
Về phần nhiệm vụ điều tra, sớm đã bị Lôi Lâm ném tới sau đầu.
Dù sao vẫn còn thời gian hơn hai năm, chỉ cần trong vòng hai năm điều tra rõ ràng thì đã có tính là hoàn thành nhiệm vụ.
Hơn nữa, cho dù nhiệm vụ thất bại, có Quả Pháp Đặc đạo sư, tối đa cũng chỉ bị học viện phạt chút ma thạch, Lôi Lâm hoàn toàn không lo lắng chuyện này.
Thời gian từng giờ trôi qua, trong phòng thí nghiệm yên tĩnh im ắng, chỉ có tiếng An Na xử lý tài liệu liên tiếp không dứt.
Hai ngày sau, trong phòng thí nghiệm chỉ còn lại Lôi Lâm, trên mặt của hắn lại nở một nụ cười.
“Đã ghi chép 3217 loại tài liệu, có thành lập cơ sở dữ liệu riêng?”
Chip hỏi.
“Không! Ghi chúng nó vào số ghi chép về một ít tài liệu bình thường trước kia đã tạo, thành lập cơ sở dữ liệu, đặt tên là ” Bách khoa toàn thư về tài liệu bình thường ” !” Lôi Lâm phát ra mệnh lệnh.
“Đang thành lập cơ sở dữ liệu… Nhét vào kho lưu tư liệu mô hình phỏng đoán!”
“Tốt rồi, kế tiếp chính là mô phỏng phân tích hỗn hợp các loại dược tính, đây chính là công trình lớn, cũng không thể hoàn toàn dựa vào Chip mô phỏng suy đoán, cần thu thập số liệu trong thí nghiệm hiện thực…”
Lôi Lâm thầm nghĩ.
“Thiếu gia! Bữa tối đã đến giờ rồi!” Ngoài cửa nhẹ nhàng truyền đến tiếng của An Na.
“Được rồi, tôi lập tức đi ra!” Lúc nên làm việc thì làm việc, lúc nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, đây luôn luôn là chuẩn tắc sinh hoạt của Lôi Lâm, chuyện mất ăn mất ngủ thí nghiệm như Phù Thủy khác rất ít phát sinh trên người Lôi Lâm.
Đối với hắn mà nói, trên đường truy tìm chân lý, nghỉ ngơi thích hợp là chuyện đáng làm.
Lôi Lâm mỉm cười, sửa sang lại trên bàn hơi một chút, rồi ra khỏi phòng thí nghiệm.
“Khi tôi tiến hành thí nghiệm quan trọng, sẽ để lệnh bài ở cửa, đến lúc đó mặc kệ tôi ở lại bên trong bao nhiêu ngày, các ngươi đều không thể quấy nhiễu, hiểu chưa?” Lôi Lâm nói với An Na đứng ở bên cạnh phục vụ.
“Tuân mệnh! Thiếu gia!”
“Còn nữa, bữa tối ăn cái gì?” Lôi Lâm đến gian phòng bên cạnh, tuy rất nhiều Lĩnh Chủ đều có thói quen cùng thuộc hạ dùng cơm, nhưng rõ ràng không phù hợp với thói quen của Phù Thủy, cho nên đại đa số thời điểm Lôi Lâm đều là tự mình hưởng dụng.
Một bàn tròn màu trắng nhỏ, lúc này bên trên đã đặt một cái khay, trên khay còn có một lồng bàn hình bán cầu bằng bạc bàn.
“Là thịt bê! Và cơm cuộn súp rong biển và ô mai táo!” An Na nhẹ nhàng nói, đưa tay mở lồng bàn, một luồng khí cùng mùi thơm đồ ăn tràn ngập ra.
“Không tệ!” Lôi Lâm gật gật đầu, lại để An Na buộc khăn ăn màu trắng trên cổ mình, cầm lấy dao nĩa bắt đầu dùng cơm.
“Còn nữa! Ngày mai nhớ nhắc nhở ta, mỗi ngày rút ra thời gian một tiếng tiến hành huấn luyện kỵ sĩ!”
Lôi Lâm đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói với An Na, hắn đã kích phát ra sinh mệnh năng lượng, là một kỵ sĩ chính thức, chỉ cần huấn luyện, là có thể tang mấy hạng số liệu tới 3 trở lên, tuy Lôi Lâm chuẩn bị đi con đường Phù Thủy, nhưng có thể gia tăng thuộc tính cũng rất tốt.