“Trước đây tôi đã thấy rất kỳ lạ, tại sao người ở đây không tự mình đập vỡ gương, hoặc trực tiếp giấu gương đi? Bây giờ xem ra, gương là điểm yếu của họ, vì một số lý do nào đó mà họ không thể đập gương, thậm chí không thể chạm vào gương.” Kỷ Vô Hoan phân tích: “Gia đình Dương Phát đặt những chiếc gương đó trước cửa sổ, cửa ra vào, đầu giường, chắc là để phòng người dân trong thị trấn vào.”
Trong căn phòng Nhiếp Uyên gặp ma trước đó, không biết vì sao, gương không chắn cửa sổ, có lẽ chính vì vậy, đã cho chúng cơ hội vào phòng giả làm ma.
Nhưng chúng chắc cũng chỉ có thể hoạt động trong căn phòng đó thôi, vì trước cửa ra vào và cửa sổ của hai căn phòng có người ở đều đặt gương, chắc chắn chúng không vào được.
“Hơn nữa, hình như tôi đã biết tại sao trong thị trấn không có người già và trẻ nhỏ khác rồi.”
“Ồ?” Tạ Thư phấn chấn tinh thần: “Nói thử xem!”
“Điều này có lẽ liên quan đến cách giết người của chúng, Tạ tiên sinh, anh còn nhớ lúc trước các anh đi tìm từng người dân trong trấn để hỏi chuyện, có bốn người bị thiếu không?”
Người dân ở thị trấn này rốt cuộc là phải giết người mới có thể biến thành hình dạng của người đó, hay là họ có thể tùy ý thay đổi ngoại hình? Kỷ Vô Hoan vẫn luôn nghiêng về giả thuyết thứ nhất, nếu không thì họ đã chẳng cần tốn nhiều công sức để lừa gạt mọi người như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT