Kỷ Vô Hoan ngoan ngoãn đi theo bên cạnh người đàn ông, còn ngọt ngào an ủi: “Anh Lục, anh đừng nóng, em còn có gương nhỏ mà!”
Kỷ Vô Hoan lần đầu tiên cảm thấy tự hào vì tính tự luyến của mình!
“Tôi không nóng, tôi chỉ thấy bọn họ ngu ngốc…”
Nhiếp Uyên không hề sợ hãi khi đối mặt trực tiếp với ma nữ áo đỏ đương nhiên không thể hiểu được, một bóng đỏ thì có gì đáng sợ? Lại có thể dọa một đám người sợ hãi như vậy, hơn nữa chẳng lẽ không ai đuổi theo để xác nhận xem rốt cuộc là bóng trong gương hay bóng phía sau ư? Chỉ dựa vào biểu cảm của một người chơi mới trong sân, mà tất cả đều tin?
Có não không vậy?
Nhiếp Uyên cố nén cơn giận, vì không muốn sụp đổ hình tượng, đành phải nuốt ngược câu “Tôi chỉ thấy bọn họ ngu ngốc, ngu không chịu được” vào trong.
Kỷ Vô Hoan không nói gì, nhẹ nhàng kéo góc áo anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play