Lúc này, trời vừa chuyển giao hoàng hôn và đêm tối, trăng sao mờ ảo, đêm dần buông, dòng người xem triều đã tan, chỉ còn mặt sông mênh mang sóng cuộn dữ dội.
Thẩm Lan đơn bóng lẻ loi, đứng giữa đê trông triều.
Trời vẫn chưa khuya hẳn, trăng tựa gương lạnh treo cao, đôi ba vì sao thưa thớt, ẩn hiện nơi tầng không. Giữa sóng nước cuộn trào, ánh trăng phảng phất, tiếng triều dâng dội đến từng cơn.
Khi Bùi Thận tới đình Giang Chiết liền thấy cuối con đê nơi sông có một bóng người đứng đó, chính là Thẩm Lan.
Tóc mây vấn gọn, xiêm y bay lượn trong gió như thể chỉ chờ gió cuốn mà đi.
Tim Bùi Thận giật thót lại, mặt hắn tái đi rồi trầm xuống, vội vã rảo bước ra khỏi đình, lao thẳng tới đê.
Bình Sơn mắt tinh, thoáng nhìn đã nhận ra Bùi Thận, thầm thở phào, cao giọng gọi: “Phu nhân! Gia tới rồi!” Nói xong cũng tiến lên đê, vừa đi vừa khuyên:  “Sóng lớn lại dâng rồi, phu nhân mau trở về thôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play