Bùi Kiệm băng hà, lăng tẩm vẫn chưa xây xong mà bản thân ông cũng không ưa xa hoa lãng phí, thế nên mọi người thuận theo ý nguyện của ông, đưa ông an táng tại phần mộ tổ tiên của Bùi thị.
Hoàng đế băng hà, từ việc truyền tin, tổ chức tang lễ lớn, truy phong thụy hiệu, thực hiện các nghi thức tế lễ… Suốt mấy ngày ròng rã đều bận rộn không kể xiết. Lại thêm triều cục rối ren, gần như mỗi ngày Bùi Thận đều ra khỏi cung từ sớm đến khuya mới về, bận đến mức chân không chạm đất.
Một tháng sau khi Kiến Ninh Đế qua đời, tân đế lên ngôi, đổi niên hiệu thành Vĩnh Hưng.
Lễ đăng cơ rốt cuộc cũng kết thúc, trên người Bùi Thận còn chưa thay lễ phục hoàng bào, vừa định đến cung Càn Thanh tìm Thẩm Lan thì đã gặp cung nhân đến báo Thái hậu triệu kiến.
Bùi Thận khẽ nhíu mày nhưng cuối cùng vẫn bước vào cung Nhân Thọ. Vừa qua cửa Trường Tín, vào nội điện đã thấy mẫu thân đang ngồi trên ghế hoa hồng, tay vuốt nhẹ chiếc trống lắc bằng da bò đóng đinh đồng đặt trên chiếc kỷ cao bằng gỗ hoàng hoa lê.
Nét mặt Bùi Thận không đổi chắp tay hành lễ. Đại thái thái cầm khăn tay lau nước mắt, đứng dậy cười nói: “Thận ca nhi đến rồi.”
Bùi Thận cũng giả vờ như không hay gì, cùng bà trò chuyện dăm ba câu chuyện gia đình. Hai người vừa nói được một lát, cuối cùng Đại thái thái vẫn không nhịn nổi nữa, đưa chiếc trống lắc cho Bùi Thận: “Thận ca nhi còn nhớ cái này không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT