Bùi Diên nhất thời run sợ, bị hắn nhìn chằm chằm đến toát mồ hôi lạnh sau lưng. Nhưng ông ta là trưởng bối, Bùi Thận dù sao cũng không làm gì ông ta đâu nhỉ.
Nghĩ đến đây, lại nhớ đến sự sỉ nhục lớn hôm nay, Bùi Diên lấy hết dũng khí nói: "Thấm Phương kia trước tiên quyến rũ ta, sau đó lại dụ dỗ Lâm Bỉnh Trung, thật là lẳng lơ!"
Bùi Thận rõ ràng đang lạnh mặt nhưng đột nhiên lại cười cười, dịu giọng nói: "Tứ thúc, thúc hãy kể xem Thấm Phương đã dụ dỗ thúc thế nào?"
Bùi Diên hơi sững sờ, ông ta vốn là kẻ phóng đãng. Giờ đây thúc cháu hai người nói chuyện nữ sắc ban đêm, khiến Bùi Diên khó mà không lộ ra chút đắc ý. Người có địa vị cao quyền thế lớn như Bùi Thận vậy mà cũng có lúc phải thỉnh giáo ông ta. Ông ta lại muốn nhân cơ hội này để rút ngắn khoảng cách với cháu trai này, nên không tránh khỏi nói thao thao bất tuyệt.
Chỉ thấy Bùi Diên vuốt râu, giả vờ đứng đắn nói: "Nàng ta thấy ta liền cố ý va vào người ta, rồi nói muốn đến hầu hạ ta, lại nói ta xin con thì sợ hư danh, không bằng nàng ta tự tiến cử đến chỗ lão thái thái rồi ta lại đến xin lão thái thái cho."
Trần Tùng Mặc đứng bên cạnh chỉ hận không thể bịt chặt tai lại, không dám nhìn sắc mặt của gia mình.
Sắc mặt Bùi Thận không đổi, chỉ có đôi mắt lạnh lẽo như dao, như sương đêm chưa tan, sương lạnh chưa tiêu, như thể đang nhìn một người chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT