Sáng sớm tinh mơ, trời còn chưa sáng hẳn, ánh bình minh nhàn nhạt rọi xuống, phủ Ngụy Quốc công đã rộn ràng tất bật. Các viện lớn nhỏ trong phủ vang lên tiếng huyên náo, rõ ràng là vì mọi người trong phủ đều chuẩn bị tham dự lễ đăng cơ cùng yến tiệc tối nay.
Bùi Thận thay lên mũ tám chỏm, trung đơn trắng lụa, áo lụa đỏ viền xanh, đi hài đen, thắt đai ngọc bọc da, bên hông đeo thẻ lụa tứ sắc thêu mây phượng. Vừa mặc xong, hắn lập tức gõ cửa sương phòng của Thẩm Lan.
Thẩm Lan ngẩng đầu nhìn, thấy thần sắc hắn bình tĩnh, mày mắt đoan chính. Ánh sáng ban mai rực rỡ phủ lên người càng làm nổi bật vẻ tuấn tú phong độ, đầy khí khái phi phàm.
Dù trong lòng còn nhiều bóng tối và ngầm sóng, hôm nay Bùi Kiệm đăng cơ là chuyện khiến Bùi Thận thật sự vui mừng.
Hắn đứng khoanh tay, mỉm cười hỏi: “Trong viện ồn ào như vậy, có phải đã đánh thức nàng rồi không?”
Thẩm Lan đặt khăn lau mặt trong tay xuống, thản nhiên nói: “Hôm nay ta không có việc gì, đợi chàng đi rồi lại ngủ thêm một chút là được.”
Bùi Thận nghẹn lời, thầm nghĩ chắc nàng bị ép dậy sớm, tâm trạng không tốt nên cố tình nói móc mình, bèn gượng cười hai tiếng: “Ngày hôm nay sao lại là rảnh rỗi được? Nàng còn phải theo ta vào cung nữa cơ mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT