Sáng sớm hôm sau, Thẩm Lan liền đem số bạc trong tay cộng với mấy cây kim trâm vàng bạc, cùng với một phong thư giao hết cho Trần Tùng Mặc.
"Làm phiền Trần đại ca rồi." Thẩm Lan khách sáo đưa qua năm lượng bạc.
Trần Tùng Mặc cúi đầu không nhìn nàng, chỉ xua tay nói: "Cô nương khách sáo rồi. Mấy ngày nay trong viện ngày nào cũng được cung cấp canh mận, canh đậu xanh, lúc trời nóng uống một bát, thật là sảng khoái. Chúng ta còn chưa tạ ơn cô nương, làm sao dám nhận tiền của cô nương."
Gia ngày thường ban thưởng tài vật khá nhiều, sao lại nhớ những chuyện nhỏ nhặt như vậy, đa phần đều là được Thấm Phương đề nghị.
"Trần đại ca khách sáo rồi." Thẩm Lan xa cách nói.
Hai người không nói thêm lời nhàn rỗi nào nữa, chỉ quay lưng rời đi.
Đợi nàng trở về chính phòng, Bùi Thận vừa vặn luyện võ xong. Thẩm Lan tiến lên, đang định nhận lấy cây cung mạnh bằng gỗ thạch giác trong tay Bùi Thận, ai ngờ Bùi Thận hơi tránh đi, cười nói: "Cây cung này rất nặng, ngươi không nhấc nổi đâu."
Bình thường Bùi Thận chê sân nhỏ, không có trường luyện võ nên rất ít khi động đến cung tên, mấy ngày nay không biết tìm đâu ra cây cung mạnh ba thạch, luyện tập trong rừng trúc phía sau viện.
"Sao mấy ngày nay gia lại bắn cung vậy?" Thẩm Lan thăm dò hỏi. Bất kỳ một chút thay đổi nào của lãnh đạo cũng sẽ ảnh hưởng đến thuộc hạ dù tốt hay xấu, đương nhiên Thẩm Lan phải hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play