Bùi Kiệm cho lui hết tả hữu rồi mới cho Tiêu Nghĩa vào. Không ngờ vừa gặp, Tiêu Nghĩa thấy ông ấy tiều tụy liền hơi do dự.
Bùi Kiệm dù đã già yếu nhưng đầu óc vẫn minh mẫn, biết rõ sự do dự kia là vì đối phương lo ông ấy không chịu nổi tin tức này. Có thể thấy việc Tiêu Nghĩa sắp tâu chính là một tin xấu.
Bùi Kiệm thở dài: “Nói đi.”
Tiêu Nghĩa nghiến răng, lập tức quỳ gối: “Bệ hạ trọng bệnh, thần vốn không nên lấy việc này làm phiền long thể. Nhưng sự việc hệ trọng, thần không dám tự ý quyết đoán, chỉ đành lập tức bẩm báo. Cầu mong bệ hạ nghe xong, đừng vì tức giận mà trúng kế tiểu nhân gian trá.”
Bùi Kiệm nghe vậy, hít sâu một hơi: “Ngươi cứ nói.”
Lúc này Tiêu Nghĩa mới bắt đầu tâu: “Bệ hạ, hôm nay trong cung bỗng xuất hiện lời đồn, rằng bản “Tấu sớ tài vật’” là do bệ hạ cùng mưu thần soạn thảo. Chính vì thế mà tiền triều có nhiều ngôn quan dâng tấu đàn hặc bệ hạ và Thái tử, khiến tiên đế sinh nghi, tất cả đều là do bệ hạ đứng sau sai khiến.”
“Ngoài ra, tiên đế vốn định thăng chức cho bệ hạ và Thái tử mỗi người một cấp, nhân cơ hội hai người vào kinh dâng tạ mà tước bỏ binh quyền, hoặc thậm chí bày một trận ‘Hồng môn yến’ để chém bệ hạ ngay tại chỗ. Chính vì có người ngày đêm gièm pha, tiên đế mới thay đổi ý định, ra lệnh áp giải bệ hạ và Thái tử tiến kinh, vô tình tạo cơ hội để bệ hạ tạo phản.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT