Sau khi dùng xong bữa trưa, Ngụy Thất uống thuốc, miệng đắng ngắt nên mắt cứ dán vào chiếc hộp đựng thức ăn được làm từ gỗ tử đàn trên chiếc bàn vuông vắn.
Không phải y không giữ giá, mà là thuốc đắng quá, y đành tự tìm lý do cho bản thân để xua tan vị đắng trong miệng.
Được cho đồ ăn thì dại gì không ăn, ăn rồi thì vẫn có thể cứng rắn tiếp mà. Nhưng tại khi nãy y nhanh miệng quá, giờ muốn ăn cũng khó mở lời.
Đúng là phát khổ vì đĩa bánh chua này mà.
Tiểu Phương Tử đang ngồi xổm bên góc tường phía Tây hì hục lau giày cho y, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Đó chỉ là một đôi giày lông ngắn thôi, thế mà hắn ta lau chừng một tuần trà rồi mà vẫn chưa xong.
Ngụy Thất thầm sốt ruột, người này sao thật thà chất phác quá vậy.
“Tiểu Phương Tử.” Y không nhịn được nữa, cứ nghĩ đến vị chua của bánh là miệng càng đắng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT