Dù hỏi vậy nhưng trong lòng Tiền Tư đã thầm đoán rằng chắc hẳn lại có tân nhân được sủng ái, bởi vì mấy ngày nay chẳng nghe nói có vị Vương gia nào tiến cung.
An Hỉ liếc Tiền Tư: “Ngươi hỏi han mấy chuyện này làm gì? Việc của Thánh thượng, bớt suy đoán linh tinh đi. Ngươi vào cung bấy nhiêu năm rồi mà còn cần bổn gia nhắc nhở nữa sao?”
“Dạ, tiểu nhân biết tội, tiểu nhân hồ đồ, xin An gia thứ lỗi.” Tiền Tư sợ hãi nói.
Hắn ta chỉ tò mò thôi mà. Mấy ngày nay hậu cung chẳng có động tĩnh gì, Thánh thượng đã lâu không lật thẻ bài. Trong cung ai ai cũng lo lắng, đâu đâu cũng dò hỏi tin tức, thiếu điều treo cả đôi mắt lên cây tùng vạn niên khắp viện của cung Càn Thanh.
Nhưng cả cung Càn Thanh như một thùng sắt kín kẽ, không để lộ một chút tin tức nào. Nay vất vả lắm mới chờ được Ngự tiền tổng quản đại nhân đến, tất nhiên phải tranh thủ nghe ngóng đôi chút rồi.
An Hỉ ngồi xuống ghế thái sư chính giữa đại sảnh, tiểu nội thị trong Quảng Trữ ty dâng trà lên.
Ông ấy nâng chén trà, khẽ nhấc nắp, gõ nhẹ hai cái rồi nhấp một ngụm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT